Chương 26: Vực Thẳm Không Lối Thoát

1. Cuộc Chiến Cùng Quái Vật

Minh Quân cảm nhận một sức mạnh mới đột ngột bùng lên trong cơ thể, một thứ cảm giác như thể tất cả vũ trụ đều hội tụ trong một khoảnh khắc duy nhất. Anh không thể hiểu nổi vì sao mình lại có được năng lượng này, nhưng lúc này, không còn gì có thể ngăn cản anh.

Cảm giác đó dường như đến từ chính từ cổ đại, nơi mà tất cả những bí ẩn của thời gian và không gian chưa bao giờ được hé lộ. Thanh kiếm Chân Thiên lóe sáng, không chỉ chém qua không gian, mà còn xuyên thấu cả thời gian.

Mọi thứ xung quanh Minh Quân như bị thống trị bởi một thế lực vĩ đại và không thể kiểm soát. Anh xông lên, với một nhát kiếm cực mạnh, chém vào con Cương Thi khổng lồ, làm cho nó vỡ nát như một hình ảnh phản chiếu vỡ vụn. Nhưng chỉ trong một khoảnh khắc, những hình bóng khác lại xuất hiện, một đám cương thi khác, những quái vật khổng lồ mà trước đây Minh Quân chưa từng thấy.

“Chúng ta sẽ không tha cho ngươi,” tiếng cười của sinh vật ma quái vang lên, chói tai, như thể muốn xé toạc linh hồn anh.

Nhưng Minh Quân không còn sợ hãi nữa. Anh cảm nhận được sức mạnh của những kiếp sống trước chảy trong mình. Những kiến thức cổ xưa, phép thuật và kỹ năng chiến đấu từ thời kỳ Hồng Bàng cho đến những bí mật tối cao mà anh từng học qua đều đang dâng trào trong cơ thể anh.

Những quái vật vẫn tiếp tục xông đến, nhưng Minh Quân chỉ cần một nhát kiếm, tất cả đều tan vỡ. Tuy nhiên, mỗi lần chúng bị đánh bại, lại có nhiều bóng tối khác mọc lên. Dường như anh đang bị cuốn vào một vòng lặp chết chóc, không có lối thoát.

“Ngươi sẽ không bao giờ thoát được đâu, Minh Quân,” giọng nói đó lại vang lên từ bóng tối, và lần này, nó còn đáng sợ hơn bao giờ hết.

2. Khả Du và Bí Ẩn Được Hé Lộ

Minh Quân tiếp tục chiến đấu, nhưng bỗng nhiên, một cơn gió lạnh thổi qua, mang theo một tiếng thở dài quen thuộc. Minh Quân dừng lại, nhìn về phía một góc tối trong không gian.

Khả Du xuất hiện, lần này không còn là một linh hồn bị bóng tối chiếm đoạt. Cô đứng đó, đôi mắt vẫn đượm nỗi buồn sâu thẳm. Linh hồn cô đã thoát khỏi bóng tối, nhưng dường như một phần của cô vẫn không thể thoát ra được.

“Minh Quân…” Khả Du nói, giọng cô đầy nỗi đau đớn. “Em không thể thoát khỏi cái vòng xoáy này, không thể cứu em được nữa.”

Minh Quân bước đến gần cô, nhưng một làn sóng đen tối lại ập tới, khiến anh ngã quỵ xuống đất. “Em không phải là người xấu. Em vẫn còn linh hồn của mình. Đừng bỏ cuộc, em có thể chiến đấu với bóng tối này.”

Khả Du không trả lời. Cô chỉ đứng đó, im lặng, đôi mắt cô như đang chiến đấu với chính mình. Minh Quân hiểu rằng không phải tất cả linh hồn đều có thể cứu vớt, nhất là khi chúng đã bị hòa nhập với những thế lực bóng tối vĩnh cửu.

Khả Du, trong một khoảnh khắc, đưa tay ra, nhưng lại rụt lại. Một dòng nước mắt bóng tối chảy dài trên gương mặt cô. Cô lặng lẽ nói: “Em sợ… em không thể trở lại được nữa. Cứu em…”

Minh Quân cảm nhận sự đau đớn trong đôi mắt cô. Anh bước đến, nhưng không kịp, vì những hình ảnh ma quái lại vây quanh họ. Những linh hồn u ám, những hình bóng của cương thi lại tiếp tục tràn về. Không chỉ một, mà hàng nghìn, hàng vạn bóng tối, như những cơn sóng bất tận, áp đảo lấy họ.

“Không có lối thoát!” Minh Quân hét lên, nhưng dường như chính anh cũng đã bị cuốn vào vòng xoáy đó.

3. Bước Vào Địa Ngục

Tất cả xung quanh đều trở nên mờ mịt. Minh Quân cảm nhận một lực hút mạnh mẽ kéo anh và Khả Du vào một không gian đen tối, một không gian như thể địa ngục. Họ bị hút vào một nơi vô tận, nơi có 18 tầng địa ngục đang vây quanh họ, mỗi tầng là một nỗi đau, một cơn ác mộng mà họ phải đối mặt.

“Chào mừng đến với vực thẳm,” một giọng nói khủng khiếp vang lên, phát ra từ chính bóng tối vô tận. Minh Quân quay lại, và từ trong bóng tối, một hình dáng mờ ảo xuất hiện. Đó là Diêm Vương, nhưng không phải hình dáng hiền từ mà Minh Quân từng nghe trong huyền thoại. Diêm Vương giờ đây mang một hình dạng quái dị, đầy ma mị và ác nghiệt.

“Ngươi và Khả Du không thể thoát khỏi đây,” Diêm Vương nói, “Các ngươi đã rơi vào lưới trời. Tất cả sẽ phải chịu hình phạt.”

4. Cuộc Đối Mặt Cuối Cùng

Minh Quân biết rằng, đây không chỉ là cuộc chiến với bóng tối, mà còn là cuộc đối mặt với chính mình. Anh cảm nhận sự mệt mỏi, nhưng trong lòng lại tràn đầy kiên định. Những sự hi sinh của những người anh yêu, và cả Khả Du, đều không thể là vô nghĩa.

Anh ngước lên, và lần đầu tiên trong cuộc đời, Minh Quân cảm nhận được một lòng can đảm mạnh mẽ bùng cháy trong cơ thể. “Nếu đây là địa ngục, thì tôi sẽ phá vỡ nó.”

Với một nhát kiếm cuối cùng, Minh Quân chém vào bóng tối, phá vỡ không gian, phá vỡ sự vĩnh cửu của cái gọi là địa ngục. Một tiếng nổ vang lên, tất cả vỡ vụn.