Hắn từng nghĩ mình là kẻ chẳng còn gì để mất.
Cho đến một đêm, trong căn nhà bỏ hoang, hắn tìm thấy một đứa trẻ.
Đôi mắt sáng, nụ cười ngây thơ, cái ôm nhỏ xíu nơi đầu gối.
Hắn mang con bé về. Và lần đầu tiên sau bao năm... hắn không còn ngủ một mình.
Dần dần, hắn học cách sống tử tế, biết nấu ăn, biết kể chuyện trước giờ đi ngủ.
Những tưởng đó là thứ gọi là "gia đình".
Nhưng đôi khi... thứ ngọt ngào nhất cũng là điều nguy hiểm nhất.
Có những cuộc gặp gỡ được sắp đặt từ trước...
Và không phải ai nhặt được ai.
--------------------------------------------------
Đây là một trong những câu chuyện đầu tiên của mình, hãy thưởng thức và nhận xét câu chuyện để mình cải thiện nha. Nếu bạn thích thì hãy theo dõi những tác phẩm khác của mình nữa nha.