Chương 3 : Thích nghi , học tập , rèn luyện

Ngay khi Hữu Duyên đang ngồi yên trong không gian vô tận, ánh mắt của cô vẫn còn đọng lại ở những ký ức từ kiếp trước. Hình ảnh của những người thân yêu, những nỗi đau, và những sự kiện đã qua khiến tâm trí cô mơ màng. Nhưng sự yên tĩnh đó đột nhiên bị phá vỡ khi giọng nói của Chip, hệ thống , vang lên trong không gian:

"Nào, đi kiểm tra tài năng của cậu nào!" Giọng Chip không khỏi háo hức và đầy chờ mong. Cảm giác như một đứa trẻ chuẩn bị cho món quà đặc biệt vậy.

Hữu Duyên bừng tỉnh, đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Cô biết rằng đây là một phần quan trọng trong quá trình huấn luyện của mình, và dù có chút ngần ngại, cô cũng sẵn sàng đối mặt.

Chip nhanh chóng kích hoạt hệ thống trắc nghiệm. Các dữ liệu, con số và đồ thị bắt đầu hiện ra trước mắt Hữu Duyên. Màn hình hiển thị tư chất của cô.

"Tư chất cao cấp! Chưa giải phóng tinh thần lực, mà đã xuất sắc như vậy?" Chip không giấu nổi sự ngạc nhiên. "Hầu như những đứa trẻ mới sinh ra, có tinh thần lực mạnh mẽ như vậy, đều có nguy cơ bạo thể mà chết. Tuy nhiên, với tôi việc phong ấn một phần tinh thần lực của cậu để giúp cậu an toàn là điều đương nhiên. Cậu sẽ được bảo vệ, nhưng cũng phải chiến đấu để vượt qua thử thách này."

Hữu Duyên không bày tỏ cảm xúc gì. Cô đã quen với việc bị thử thách và hiểu rằng bất kỳ sự yếu đuối nào sẽ không được chấp nhận trong thế giới này. Nhưng một phần tinh thần lực mạnh mẽ như thế cũng khiến cô tự hỏi: Liệu cô có thể kiểm soát được nó?

"Tốt." Chip nói . "Cậu sẽ bắt đầu với bài tập cơ bản. Cơ thể phải được rèn luyện để phát triển sức mạnh. Nếu cậu hoàn thành sớm, sẽ có bất ngờ."

---

Ba tháng sau:

Hữu Duyên liên tục luyện tập trong không gian ảo. Cô phải rèn luyện sự dẻo dai của cơ thể, sự kiên nhẫn và sự bền bỉ. Dù đôi khi có cảm giác đau đớn, cơ thể mệt mỏi, nhưng cô không bao giờ bỏ cuộc. Có những lúc, cô lắng nghe những tâm sự của Mai Lan — người mẹ trong kiếp này của cô. Và nói rằng cô từ giờ sẽ là con trai bà .

Một lần, khi nghe được lời nói này, cô không khỏi ngạc nhiên và quyết định hỏi Chip:

"Tại sao tôi lại phải giả làm con trai?"

Chip trả lời một cách đơn giản, nhưng đầy thông tin:

"Vũ gia hiện đang bị thế lực cao tầng đẩy mạnh áp lực. Nếu không có con trai kế thừa, Vũ gia sẽ không thể bảo vệ được quân công của cha cô. Và tất nhiên, họ sẽ không buông tay dễ dàng. Vậy nên, giả làm con trai là cách duy nhất để Vũ gia tiếp tục tồn tại và giữ thế mạnh."

Hữu Duyên nghe xong, không thể không gật đầu. Cô bắt đầu hiểu lý do đằng sau quyết định của mình.

Tuy nhiên, điều khiến cô bất ngờ hơn nữa chính là khả năng của Chip. Chip không chỉ có thể cung cấp cho cô các bài tập, mà còn có thể truy cập vào dữ liệu sâu xa của Vũ gia, giúp cô khám phá những bí mật và chi tiết quan trọng , và khi cô biết chỉ là nó buồn chán nên dạo chơi thì cũng có chút câm nín . Nhưng điều này cũng khiến Hữu Duyên không thể không tán thưởng Chip.

"Không tồi nha " Hữu Duyên nói, giọng đầy ấn tượng. "Vậy mà, tôi đã từng nghĩ rằng cậu chỉ là một thứ máy móc lạnh lùng."

Ngay khi cô nói xong, một sự kiêu ngạo hiện lên trong giọng nói của Chip: "Đương nhiên, vì tôi là thần trong thế giới giả thuyết này . Với lại dù tôi là máy móc thì sao chứ nhưng tôi cấp cao hơn đấy nhá , tôi đã thức tỉnh ý thức mấy chục năm rồi đó . Theo tuổi nhân loại tôi đã là người lớn rồi ."

Hữu Duyên không thể không mỉm cười, trong lòng ngứa ngáy khi thấy dáng vẻ kiêu ngạo của chip . Cô đưa tay ra và bẹo má của Chip — một hành động hoàn toàn kỳ lạ đối với một hệ thống máy móc. Nhưng khi ngón tay cô chạm vào bề mặt mềm mại của bộ lông mèo, một sự kích thích nhẹ nhàng khiến cô không thể rời tay.

"Oai oái!" Chip kêu lên trong sự ngạc nhiên và khó chịu, nhưng cũng không thể làm gì.

Lúc đầu, Hữu Duyên chỉ làm vậy cho vui, nhưng không ngờ lại cảm thấy thích thú. Cô mỉm cười, rồi lại tiếp tục… bày ra một cách trừng phạt nhẹ nhàng cho hệ thống kiêu ngạo này.

---

Sau ba tháng, cuối cùng cô cũng hoàn thành khóa huấn luyện cơ bản. Tuy nhiên, có một phần trong quá trình luyện tập khiến cô cảm thấy khó chịu và xấu hổ — phải bú sữa và đi vệ sinh như một đứa trẻ. Nhưng cô không có lựa chọn, dù sao đây cũng là phần của quá trình học tập mà cô cần phải vượt qua.

"Chúc mừng, Hữu Duyên." Chip thông báo. "Cậu đã hoàn thành khóa huấn luyện cơ bản và nhận được phần thưởng từ tôi đó là Cậu sẽ có một thầy giáo ảo, người sẽ giúp cậu tiếp tục phát triển. Dù chỉ là thầy giáo ảo nhưng cũng đừng khinh thường họ nhá , họ chính là những vị tướng vĩ đại từ các thời không mà chủ tinh của tôi từng thu thập "

" vậy họ có ý thức không " Hữu Duyên tò mò hỏi .

" nếu nói về họ có ý thức ý thì tôi cũng không chắc vì họ tập hợp từ nhiều nơi và toàn là những người xuát sắc nhất được chọn ra để phục vụ cho kí chủ và tất nhiên khi chọn họ , họ cũng đã chết nhưng ý thức của họ nếu quá mạnh mẽ thì có lẽ sẽ như tôi . " Chip vừa liếm lông mèo máy như đc hiện thực hóa vừa nói .

Hữu Duyên gật đầu, không nói gì , chuẩn bị cho hành trình tiếp theo. Cô không còn là cô gái yếu đuối, giờ cô có những người eất quan trong để bảo vệ, dù thể xác có phải trải qua những thử thách khó khăn, nhưng cô sẽ không bao giờ từ bỏ.

---

Trong ba năm tiếp theo, cô không ngừng luyện tập trong không gian ý thức, kết hợp với các dược liệu đặc biệt của Vũ gia. Hệ thống đã truyền tải không chỉ bài học thể chất, mà cả những bí mật chiến đấu. Tất cả những điều này đã làm cô mạnh mẽ hơn mỗi ngày. Và người thầy ảo thứ nhất của cô với gương mặt đầy sẹo nhưng luôn đứng với tư thế cầm kiếm tiêu chuẩn kết hợp với bản mặt lạnh lùng rất khí phách và sự áp lực từ thầy khiến cô lần đầu gặp suýt nữa không chịu nổi , cô không ngờ chỉ là giả thuyết mà cũng khiến cô áp lực như vậy . Nhưng dần dần cô cũng bắt đầu quen với khí thế khủng bố cùng với những bài luyện tập khắc nghiệt nhất lầm cô có thể duy trì 5s sau vài tháng chiến đấu . 'Phải , là 5s chứ không phải 5 phút nhá , ông thầy này cũng mạnh thái quá rồi đã vậy toàn chiêu thức khủng bố ' , Hữu Duyên không nhin được khẽ rít gào trong lòng và cũng nờ cách chiến đấu tàn nhẫn khủng bố và nếm trải nhiều cách chết khác nhau dưới kiếm người thân làm cô duy trì luoon bộ mặt than của người thầy này . Và vuệc Hữu Duyên luyện tập với thầy giả thuyết trong vòng 3 năm kết hợp với sự rèn luyện và sự điều chế thuốc của Vũ gia chắc chắn sẽ khiến thực lực cô tăng vọt khi làm thức tỉnh nano vượt qua giả thiết nhâ loại bấy giờ thậm chí siêu việt Vũ Gia Hoàng nhưng nhờ chip mà bí mật này không ai biết trừ Mai lan và Bác quản gia Đỗ và hai người rất nhanh chóng phong tỏa tin tức rồi nhưng đây là những điều phía sau.

Trong khi Hữu Duyên đang nỗ nực biến cường thì những liên minh nhỏ trong cao tầng quân bộ vẫn không buông tha cho quân công của thiếu tướng Vũ nhiều lần đến nhà thăm dò nhunge cũng chỉ tay trắng ra về .

Trong khi đó , tại hành tinh chết . Vũ Gia Hoàng sau khi cứu đứa trẻ và phóng thích hạch nano anh cảm nhận hành tinh này có sinh vật sống với những khả năng nano khác nhau khiến anh nhận ra đó là nhân loại nên không chần chừ bước về hướng đó , trước khi đã thăm dò hết hành tinh chết anh đã bán cây đao hay mang theo người với cái giá đủ để anb sống vài tháng thì không ngần ngại thuê cho bé một phòng trọ , khi sắp xếo xong anh mới yên tâm tìm hiểu về hành tinh này .

Qua hành trình thăm dò và làm quen với người ở đây kiến anh biết được những người ở đây dù hiền hậu nhưng có những định kiến cổ xưa thì vẫn không thay đổi và anh biết được ở đây thực lực cao nhất cũng chỉ cấp B mà thôi bình thường thì là cấp D . Nhưng điều đó không quan trọng , anh đã biết lý do tại sao những người vào hành tinh này không thể trở về , đơn giản vì hành tinh này nhìn vào chỉ là hành tinh chết vì được một sóng năng lượng nano kì lạ vây quanh tạo ra cái nhìn ảo giác cho người ngoài nhìn vào nhưng vào bên trong mới biết được sự dồi dào của tài nguyên . Và chính giữa hành tinh là khe vách núi tạo thành một lốc xoáy nhỏ nhìn thì vô hại nhưng bản năng của anh mắch bảo tránh xa nơi này ra , nguy hiểm , sẽ chết . Và người dân ở đây lại tôn thờ nơi đó như thần thánh , những người ngoại lai như anh bước vào hành tinh này đạt đến ngưỡng cửa cấp thần mới có thể vào được nhưng cũng phải chịu thương trí mạng . Tất nhiên cũng chẳng liên bang nào ngu mà hi sinh một chiến sĩ cơ giáp cấp thần cả .

Khi anh biế được điều này , anh bât đầu suy tính cho tương lai và tìm cách trở về , anh muốn về nhanh vì mai lan và con đang đợi anh . không biết họ như nào rồi .

Vừa suy tính , vừa đi đến phòng trọ nơi đứa trẻ 3 tuổi anh mới cứu ở đó . Mới bước vào phòng anh theo bản năng tránh né nguy hiểm , định hình lại thì thấy một thân hình nhỏ nhắn , tay cầm chặt con dao gọt trái cây trên bàn nhìn anh với đôi mắt mèo đầy cảnh giác , bên trong còn ẩn chứa sát khí và sự nguy hiểm khiến một người lính chém giết nhiều năm trên chiến trường cũng phải rung lên từng hồi chuông cảnh báo .