Chương 7 – Tâm Mạch Dưới Đất, Trí Tuệ Là Lưỡi Đao

Ba ngày sau, Lục Thiên Vỹ dừng chân giữa một khu rừng chết.

Rừng Thập Tự.

Không có tiếng chim, không có khí linh. Lá cây úa khô, đất khô cằn, linh khí loãng đến mức như nơi này bị linh giới phế truất.

Nhưng hắn đứng yên tại chỗ, đôi mắt lạnh lùng nhìn mặt đất dưới chân.

"Không phải không có linh khí… mà là bị ép quay về trạng thái ngủ sâu," hắn lẩm bẩm.

[Trí Lực Tăng Vọt – Kích hoạt tạm thời]

Thời gian hiệu lực còn lại: 5 canh giờ

Tăng tốc độ xử lý logic và mô phỏng nội tâm

Hắn bắt đầu khảo sát.

Không bằng đạo cụ, không dùng pháp bảo, mà vẽ sơ đồ cảm ứng bằng tay và máu.

Một vòng tròn mười tám điểm hiện ra trên mặt đất – mô phỏng cấu trúc Địa Căn Tán Hạch – một loại ấn trận phong mạch từ thời Thượng Cổ, chỉ dùng để... phong bế linh khí nguyên thủy, không cho kẻ phàm chạm tới.

"Cấm người phàm động đến linh mạch… Giống như đóng cửa kho báu rồi nói với thiên hạ: 'kho báu không tồn tại.'"

Hắn lấy ra một lọ dịch "Thối Nguyên Thanh Tủy" – thứ mà người thường dùng để luyện thể – rồi rưới đều lên mười tám điểm kết giới.

Mặt đất run nhẹ.

Bên dưới lớp lá khô, những vết rạn hình lưới dần hiện ra – mờ nhạt, như xương cá hóa đá.

Hắn cười:

"Rạn linh. Đúng là có mạch đang ngủ."

[Hệ thống cảnh báo:]

Bước kế tiếp: Kích hoạt Tâm Mạch Giải Cấu Trận

Cảnh báo: Tác động đến cấu trúc mạch gốc – kẻ bảo vệ Giả Đạo sẽ cảm ứng được

Tiếp tục?

"Tiếp tục cái đầu ngươi," hắn bật cười. "Ta đâu có bắt đầu để mà dừng."

Bước đầu: Xác lập ba điểm phản hồi.

Hắn cắm ba phiến đá đặc biệt – Thạch Vân Thủy Tinh – theo góc 120 độ quanh hạch tâm. Đây là loại đá chỉ phản ứng với tần số dao động phù hợp linh khí cổ.

Sau một nén nhang, một luồng khí bạc mảnh như sợi tóc lướt qua giữa ba phiến đá.

Tâm mạch… vẫn sống.

Bước hai: Kích hoạt hồi quy.

Hắn lấy ra trận phù cổ, tự tay viết lên bằng máu và linh tủy của chính mình.

Dòng đầu tiên: "Thiên phản giả, nghịch chi sinh"

Dòng thứ hai: "Mạch bị phong, Đạo bị giấu, chân tu hóa tro"

Dòng thứ ba: "Nay ta – Vỹ, kẻ không thuộc về các ngươi – khai lại luồng đạo cổ"

Bước ba: Kết nối.

Hắn nhắm mắt, thiền định.

Hệ thống mô phỏng dòng chảy năng lượng của linh mạch, và hắn bắt đầu khớp nhịp thở với tần suất linh khí dưới đất.

Linh khí từ lòng đất bắt đầu phản hồi. Hắn không ép buộc, mà dùng dao động hòa nhịp, giống như dẫn một con thú ngủ đông tỉnh lại mà không bị cào nát mặt.

Một canh giờ sau.

Đất rừng Thập Tự rung nhẹ. Không khí dày lên. Những chiếc lá khô lần đầu tiên rụng xuống như được gió đỡ lấy, thay vì rơi tự do.

Tâm mạch đã mở. Một phần.

[Hệ thống cập nhật nhiệm vụ:]

Tiến trình giải cấu Tâm Mạch: 31%

Độ nhạy Giả Đạo phát hiện: 8%

Cảnh báo: Có dao động năng lượng bất thường đang tiến về khu vực này từ hướng tây nam – khoảng cách: 42 dặm.

Lục Thiên Vỹ mở mắt. Hắn nhìn về phía tây nam, lạnh lùng:

"Khá nhanh đấy. Cứ tưởng cái đám Giả Đạo này vẫn còn bận hít linh thạch mà khoe đạo lý."

Hắn không rút lui.

Không ẩn nấp.

Thay vào đó, hắn cắm một cây cờ nhỏ lên chỗ vừa mở mạch.

Trên cờ không có hình ảnh, không có tên tuổi, chỉ viết một dòng nguệch ngoạc:

"Kẻ đi trước lừa ngươi.

Nếu ngươi thông minh hơn, hãy đào xuống."

Hắn rời đi.

Không quay đầu. Không tiếc. Không sợ.

Kẻ thông minh không cần phải phá tan thế giới trong một ngày.

Họ chỉ cần gieo một đốm lửa ngược chiều gió,

và đợi xem gió có dám quay lại hay không.