Chương 9 – Phá Trận, Giả Ảnh, Rút Lui

Nam Vân Kiếm Tông – Tàng Thư Các

Sương mù chưa tan, ánh sáng chưa kịp chiếu xuống đất, Lục Thiên Vỹ đã khoác trên người chiếc áo xám tạp dịch, lẫn vào nhóm đệ tử vận chuyển điển tịch. Trận pháp tầng một khẽ dao động, hắn dùng phù văn mô phỏng khí tức – một phần thưởng từ nhiệm vụ "Giả Đạo Nhập Cốc", chỉnh sửa từ phù lục cũ thành công cụ che giấu chân khí.

Bước vào tầng hai, hắn như cá lặn trong nước, ung dung.

Lên đến tầng ba, Tàng Thư Các – khu vực cấm, hắn lợi dụng lúc đệ tử trực ca vừa rời đi, nhanh như chớp chui vào lối nhỏ sau giá sách.

Tại đây, hắn tìm được một mảnh da thú đã mốc, viết bằng cổ văn:

"Tâm mạch thứ hai – chôn dưới Hồn Phong Cốc.

Tầng nghịch phong – luyện thức hải, đốt đạo tâm.

Chỉ kẻ không mang pháp lực, không chấp linh căn mới vào được."

Ánh mắt hắn lóe sáng.

[Tâm mạch kích hoạt nhiệm vụ]

"Phá Loạn Cốc – Mức độ 5" đã mở.

Nhiệm vụ yêu cầu: tiến vào trung tâm nghịch phong – không được dùng chân khí.

Ngay khi hắn cất mảnh da thú vào người, cánh cửa đá phía sau bỗng mở.

Một nữ tử áo trắng đứng đó, trường kiếm bên hông, sát khí mơ hồ.

"Ngươi là ai?" – giọng nàng trầm, không vội.

Lục Thiên Vỹ nheo mắt.

"Đệ tử tạp dịch... quét rác thất lạc lộ trình?"

"Bịa rất kém." – nàng đã rút kiếm.

Không nói thêm lời, một kiếm như nước chảy quét tới. Không nhanh, không mạnh, nhưng kiếm ý ép thẳng vào tâm hồn. Hắn không cách nào né tránh, chỉ có thể lùi, rồi ném ra một vật.

"Phập!"

Một quả "Ảnh Thân Phù" lập tức hóa thành Lục Thiên Vỹ thứ hai, y phục rách nát, khí tức Luyện Khí, ánh mắt bối rối.

Nữ tử lập tức lao theo bóng ảnh.

Hắn – bản thể – nhân cơ hội kích hoạt "Phù Phân Ảnh", một phần thưởng từ nhiệm vụ truy tung trước đó. Cả người lập tức hóa thành luồng khói mờ, trượt xuống theo khe sách, lách vào tầng hai, rồi tầng một.

Đúng lúc ấy, trận pháp trong tháp bắt đầu dao động – phát hiện khí tức lạ.

Ngay khi trận pháp bắt đầu vận chuyển, hắn đã kịp kích hoạt "Loạn Hư Phù", khiến cảm ứng phương hướng của trận pháp đảo loạn trong phạm vi 20 trượng.

Từng luồng sáng lóe lên, kiếm khí bắn phá lung tung – nhưng đều sai hướng.

Hắn lăn một vòng, lao ra khỏi cửa tầng một, giả vờ loạng choạng như vừa bị đánh văng.

Gặp đúng một đám đệ tử vận chuyển sách từ dưới lên. Một tên quát:

"Ngươi là ai? Sao lại từ trong Tàng Thư Các lao ra?"

Hắn ôm ngực ho khan, lấy trong túi ra một mảnh ngọc vỡ – chính là phần thưởng nhiệm vụ trước mang danh "Ngọc Lệnh Tàn Vật", khắc phù hiệu tông môn.

"Hộc… ta là tạp dịch dưới núi! Được giao nhiệm vụ dọn tàn thư. Vừa vào thì bị đánh bay ra…"

Tên đệ tử bán tín bán nghi, vừa định tra hỏi thêm thì…

ẦM!

Từ phía Tàng Thư Các, nữ tử áo trắng tung người đuổi theo bóng ảnh.

"BẮT HẮN!!"

Tên đệ tử hoảng sợ:

"Chuyện lớn rồi! Có kẻ xông Tàng Thư Các!"

Lục Thiên Vỹ nhân cơ hội ấy, trượt vào khe đá bên sườn núi, rồi mất hút như chưa từng tồn tại.

[Hệ thống: Khen thưởng rút lui khỏi tàng địa thành công]

Nhận: 1 viên "Linh Nhận Đan" – giúp thần hồn bén nhạy

Kích hoạt nhiệm vụ tiếp theo: "Loạn Phong Đoạt Đạo – Mức độ 5"

Trong đêm tối, hắn ngồi bên khe suối nhỏ, ánh trăng soi sáng đôi mắt mỏi mệt.

"Càng tiến xa, càng thấy mạng sống của mình rẻ như cỏ rác."

"Nhưng ta không thể chết… ít nhất là chưa thể."