Chương 16 – Lục Gia Gia Thống Trị

Lục Thiên Vỹ ngồi trầm tư, nhưng chẳng thể nào xua tan được cơn mệt mỏi không tên. Hắn cảm nhận rõ ràng rằng mình đã đạt đến điểm giới hạn của cơ thể và tâm trí. Những nhiệm vụ, những thử thách, những trận chiến liên tiếp dồn ép hắn, khiến cho linh hồn hắn như muốn vỡ vụn. Hắn không thể tiếp tục nữa, không thể duy trì sự tỉnh táo và quyết đoán của bản thân nữa.

Và thế là, nhân cách thứ nhất của Lục Thiên Vỹ – cái phần vốn dĩ lạnh lùng, kiên định và đầy tính toán – đã mệt mỏi chìm vào giấc ngủ sâu. Hắn dường như đã hoàn toàn buông xuôi, để lại tất cả gánh nặng và trách nhiệm cho nhân cách thứ hai.

[Lục Gia Gia Tái Xuất]

Chỉ sau vài giây, cơn đau đầu dữ dội lại một lần nữa dồn lên, nhưng lần này không phải vì sự tỉnh thức của Lục Thiên Vỹ. Thay vào đó, một tiếng cười đầy sảng khoái vang lên trong tâm trí hắn. Lục Gia Gia đã thức dậy, như một con thú hoang bị giam giữ quá lâu.

"Ha ha! Cuối cùng thì cũng được nghỉ ngơi. Để ta làm việc nào!" – Lục Gia Gia cười to, mắt sáng quắc như ánh sao trong đêm tối.

Nhân cách thứ hai này hoàn toàn không có sự kiềm chế. Hắn không còn cảm giác mệt mỏi, không còn lo lắng gì về việc tính toán cẩn thận nữa. Chỉ có duy nhất một mục tiêu: tăng tốc, giết chóc và hoàn thành nhiệm vụ để đạt được sức mạnh tuyệt đối.

Ngay lập tức, hắn nhìn vào bảng nhiệm vụ của hệ thống. Những nhiệm vụ mới đã xuất hiện, nhưng mức độ đã tăng lên gấp nhiều lần. Một nhiệm vụ đặc biệt gây sự chú ý của hắn.

"Giết một nhóm tu sĩ Nguyên Anh và đoạt lấy bí mật của họ. Cấp độ nhiệm vụ: Khó." – Lục Gia Gia đọc và mỉm cười đầy tự mãn. "Ha! Càng khó càng tốt. Ta không sợ đâu!"

[Công Cuộc Giết Chóc]

Lục Gia Gia không ngần ngại chút nào. Hắn bước đi một cách nhanh chóng và đầy tự tin, vẽ ra những con đường huyết lệ đầy tàn bạo. Không giống Lục Thiên Vỹ trước đây, kẻ luôn suy tính kỹ càng từng bước đi, Lục Gia Gia không hề ngần ngại lao vào những cuộc chiến không cân sức.

Hắn tìm đến nơi mà nhóm tu sĩ Nguyên Anh đang ẩn nấp, nơi mà hệ thống thông báo nhiệm vụ yêu cầu hắn phải diệt trừ. Đây là một nhóm tu sĩ hung hãn, không ngần ngại tàn sát kẻ yếu. Nhưng Lục Gia Gia không nghĩ nhiều, hắn chỉ đơn giản bước vào và bắt đầu cuộc chiến.

Khi đến gần, Lục Gia Gia chỉ cười nhạt một cái rồi dùng ngay một chiêu thức mà hắn đã học được trước đây"Ngũ Hành Tiểu Chiêu", hắn quét ngang, khiến nhóm tu sĩ ngay lập tức bị đẩy lùi. Nhưng thay vì đánh nhau theo kiểu chiến đấu thông thường, hắn sử dụng sự thông minh của mình để phá vỡ kết giới của đối thủ, rồi dồn ép từng người vào một góc.

Với những chiêu thức kỳ lạ mà hắn sáng tạo ra từ trí óc đầy nghịch ngợm và thông minh, Lục Gia Gia nhanh chóng giết chết từng tên tu sĩ một, không một chút thương xót. Hắn không chỉ tiêu diệt họ một cách dễ dàng mà còn khiến họ phải cảm nhận được cái chết đớn đau, đầy tủi nhục.

"Người ta đều bảo giết kẻ mạnh là vinh quang. Nhưng mà… cái này thú vị hơn nhiều. Giết xong rồi có thưởng, chẳng khác gì chơi game vậy!" – Lục Gia Gia lẩm bẩm trong khi quan sát những linh hồn rời khỏi cơ thể của kẻ thù, rồi bỗng quay sang nhìn một cái tủ trữ đồ đầy chiến lợi phẩm của đối phương. Hắn cười nhạt và bắt đầu lục lọi tìm kiếm.

Chưa bao giờ một cuộc chiến lại diễn ra nhanh chóng và tàn nhẫn như thế này. Lục Gia Gia hoàn toàn chiếm ưu thế. Và chẳng mấy chốc, nhóm tu sĩ Nguyên Anh đã bị hạ gục toàn bộ.

[Thưởng và Tăng Cường Tu Vi]

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống lập tức báo cáo. Lục Gia Gia không phải đợi lâu, hắn ngay lập tức nhận được phần thưởng từ hệ thống: Điểm hệ thống. Mỗi nhiệm vụ hoàn thành lại mở ra thêm những phần thưởng giá trị, và hắn nhận được một lượng điểm khổng lồ.

Với số điểm này, Lục Gia Gia không do dự mà dùng ngay lập tức. Điểm hệ thống bắt đầu tăng cường sức mạnh và tu vi của hắn. Sự thay đổi là rõ rệt. Tu vi của Lục Gia Gia tăng lên nhanh chóng, dường như không thể tưởng tượng được. Mỗi cấp độ, hắn lại trở nên mạnh mẽ hơn.

"Ha ha! Cứ thế này, chẳng mấy chốc ta sẽ mạnh đến mức vô đối! Mà giờ, thử xem nhiệm vụ nào khó hơn!" – Lục Gia Gia hưng phấn và chẳng thèm quan tâm đến kết quả mà hắn đã đạt được. Hắn chỉ quan tâm đến việc tiếp tục giết chóc và tìm kiếm thử thách.

Lục Gia Gia không còn là Lục Thiên Vỹ mà mọi người từng biết. Hắn là một cỗ máy chiến đấu không biết mệt mỏi, và sự tăng trưởng sức mạnh của hắn cũng tăng lên một cách chóng mặt, chỉ nhờ vào việc hoàn thành nhiệm vụ.

[Lục Thiên Vỹ – Im Lặng Quan Sát]

Trong lúc Lục Gia Gia đang làm mưa làm gió, Lục Thiên Vỹ – phần linh hồn còn lại – chỉ im lặng quan sát. Hắn không thể làm gì. Cảm giác như mình đã mất đi quyền điều khiển. Mọi thứ đã vượt ra ngoài tầm kiểm soát.

"Cứ thế này… liệu ta có thể lấy lại được điều khiển hay không?" – Lục Thiên Vỹ nghĩ, nhưng không dám hành động. Hắn biết rằng, giờ đây, mọi thứ đều nằm trong tay của Lục Gia Gia.