chương 5

Trong lúc hai gã đàn ông đang khoan khoái tận hưởng thân thể trần trụi, bóng dầu và nhễu nhão tinh dịch của Dũng, cánh cửa phòng khám khẽ động.

Tiếng bản lề kêu cọt kẹt trong không khí nặng mùi dục vọng.

Một chàng trai trẻ, vận bộ quần áo thể thao bó sát, bước vào.

Cơ thể cậu rắn chắc, vai rộng, ngực căng phồng dưới lớp áo thun mỏng, gân guốc cuồn cuộn theo từng bước đi dứt khoát.

Làn da rám nắng, đẫm mồ hôi sau buổi tập, càng khiến từng thớ cơ nổi bật một cách hoàn mỹ.

"Chú?"

Cậu gọi với vào, giọng ngập ngừng.

Ngay khoảnh khắc cánh cửa hé ra, một luồng mùi ẩm ướt, nồng nặc tinh dịch và mồ hôi xộc thẳng vào mũi cậu.

Cậu khựng lại, hơi nhíu mày, rồi đảo mắt tìm kiếm.

Và rồi — cậu thấy.

Trước mặt mình:

Một gã đàn ông cơ bắp lực lưỡng, hoàn toàn trần truồng, quỳ rạp trên giường.

Cặp mông to săn chắc nhoè nhoẹt thứ chất lỏng trắng đục.

Hai người đàn ông khác, một trong số đó chính là chú ruột của cậu, đang kéo khóa quần chỉnh trang lại, cười ha hả.

Chàng trai trẻ — Tín — sững sờ.

Nhưng trước khi cậu kịp phản ứng, gã bác sĩ đã quay đầu lại, mắt lấp lánh ánh nhìn hiểm độc.

"Tín, đúng không?"

Giọng hắn vang lên trầm thấp, kéo dài từng âm tiết như trườn vào tai cậu.

Cậu khẽ gật đầu, vô thức, ánh mắt không rời nổi cảnh tượng hỗn loạn trước mắt.

Trong sâu thẳm tiềm thức Tín, một thứ gì đó nhói lên — lạ lẫm, ngứa ngáy.

Hồi ức mơ hồ về buổi thôi miên online mấy tuần trước bỗng ùa về: giọng nói rì rầm... ánh sáng đong đưa... và cảm giác khoái lạc mơ hồ cồn cào trong từng múi cơ.

Gã bác sĩ mỉm cười, chậm rãi rút từ túi áo ra một quả lắc bạc nhỏ.

Hắn giơ nó lên, đung đưa nhẹ nhàng trước mặt Tín.

"Nhìn vào đây nào, vận động viên trẻ..."

Giọng hắn như bọc trong mật ngọt, rót thẳng vào não bộ Tín.

Ánh mắt Tín lập tức dính chặt vào chuyển động chậm rãi của quả lắc.

Đu đưa... đu đưa...

Ánh bạc lấp lánh, hớp lấy toàn bộ thế giới của Tín.

Cơ thể cậu thư giãn nhanh đến đáng sợ.

Bắp tay thả lỏng, ngực phập phồng chậm lại, môi hé mở vô thức.

"Tốt lắm... Tín vốn đã được chuẩn bị rồi, đúng không?"

Gã bác sĩ thì thầm, mỗi chữ như một cái móc câu cắm thẳng vào đầu óc đang mụ mị của chàng vận động viên.

"Giờ chỉ cần nghe theo tiếng tôi... buông lỏng mọi thứ... nhớ lại cảm giác quen thuộc ấy..."

Tín khẽ rên nhẹ, đôi mắt đẹp đẽ trĩu nặng, đồng tử bắt đầu giãn ra, phản chiếu ánh lắc bạc chập chờn.

Gã bạn đứng bên cạnh bật cười, vỗ vai Tín mạnh một cái.

"Cháu trai ngon ghê... lần này phải tận hưởng kỹ trước khi nó lên sàn thi đấu chứ, ha ha!"

Gã bác sĩ gật đầu, không ngừng đung đưa quả lắc, từ tốn ra lệnh:

"Tín, cởi áo ra. Cho bọn chú ngắm nhìn thân thể đẹp đẽ đó đi nào."

Không chần chừ, Tín đưa tay kéo áo thun qua đầu.

Từng múi cơ rắn chắc, từng giọt mồ hôi lăn dài theo đường xương quai xanh, lộ ra trước mắt hai gã đàn ông đang hau háu nhìn.

Cậu — chàng vận động viên thể hình sắp lên sàn quốc gia — giờ chỉ còn là một thân hình hoàn mỹ bị thôi miên, mở toang, chờ đợi số phận.

---Gã bác sĩ nắm lấy cằm Tín, ngón cái ấn nhẹ vào má khiến cậu há miệng ra.

Một dòng nước dãi đặc quánh trào ra từ khóe môi, trượt xuống cằm, nhỏ tong tong lên ngực trần bóng loáng.

Gã chú đứng bên cạnh, nhíu mày thích thú:

"Xem kìa... nó hoàn toàn đơ ra rồi."

Gã bác sĩ rút ra một chiếc đèn pin nhỏ, đưa sát vào mặt Tín.

Ánh sáng chiếu thẳng vào mắt cậu, nhưng Tín không có bất kỳ phản xạ nào — không chớp mắt, không né tránh, chỉ trơ trọi như một con búp bê cơ bắp.

Hắn lẩm bẩm:

"Đồng tử giãn cực đại... phản xạ ánh sáng bằng không... hoàn hảo."

Gã cúi sát hơn, quan sát kỹ từng chi tiết.

Hai đồng tử đen ngòm của Tín dường như nuốt chửng toàn bộ tròng trắng — một cái nhìn trống rỗng, chết lặng nhưng vẫn ẩn chứa sự sống nguyên thủy nhất: phục tùng.

Gã bác sĩ đưa tay vuốt dọc theo cổ Tín, lần tới bờ vai cuồn cuộn cơ bắp.

Hắn ấn mạnh ngón tay lên ngực Tín — nơi lớp da rám nắng căng mịn phủ lên từng múi cơ rắn như thép.

Tín rên khẽ trong cổ họng, nước dãi lại trào ra từ miệng, chảy thành một vệt dài xuống bụng sáu múi.

Gã bác sĩ bật cười.

"Hoàn toàn mất kiểm soát rồi...

Chỉ còn lại cơ thể cường tráng này... phục vụ theo đúng ý mình."

Gã chú liếm môi, thọc tay vào tóc Tín, giật nhẹ để cậu ngẩng đầu cao hơn, khoe rõ gương mặt lấm lem, đôi mắt trống rỗng và dòng nước bọt ướt đẫm:

"Nhìn thằng cháu trai lực lưỡng này đi... ai mà ngờ nó lại dễ dàng biến thành một con chó phục vụ thế này chứ?"

Gã bác sĩ gật đầu.

"Giờ thì... chuẩn bị cho bước lập trình sâu hơn đi.

Tôi muốn khi nghe tiếng búng tay, nó sẽ tự động phô diễn cơ bắp... như một con búp bê triển lãm sexy."

Gã bác sĩ búng tay tách! một tiếng vang lên sắc gọn.

Ngay lập tức, cơ thể Tín giật nhẹ, rồi theo phản xạ đã được lập trình, cậu bắt đầu pose dáng.

Hai tay giơ cao, gồng cứng bắp tay lực lưỡng, lồng ngực căng ra, múi bụng sáu múi rắn như đá nổi bật dưới ánh đèn mờ ảo.

Gã bác sĩ cười khẽ, lại búng tay tách! lần nữa.

Lần này, Tín lập tức chuyển tư thế — một tay đưa ra trước, siết nắm đấm khoe bắp chuột cuồn cuộn, tay còn lại chống hông, ép sát từng thớ cơ bóng nhẫy mồ hôi.

Dưới cơn thôi miên sâu sắc, mỗi lần cơ thể căng cứng, một luồng khoái cảm nóng bỏng cũng dâng lên trong hạ thể Tín.

Cậu rên khẽ, nước dãi tiếp tục trào ra từ miệng.

Gã bác sĩ ra lệnh:

"Giờ... khi pose đến tư thế thứ ba, cháu sẽ xuất tinh ngay lúc siết cơ ngực!"

Búng!

Một tiếng búng tay nữa vang lên.

Tín ngoan ngoãn xoay người, hai tay đưa ra sau gáy, lồng ngực gồng cứng.

Toàn thân cậu rung lên bần bật.

Cùng lúc đó —

Một dòng tinh nóng hổi phun vọt ra từ dương vật căng cứng, bắn thành từng đợt mạnh mẽ.

Pạch! Pạch! Pạch!

Tinh dịch đặc quánh phụt thẳng lên không trung, văng xuống người Dũng — chàng khuân vác đang quỳ phía dưới, cũng trần trụi, cơ bắp cuồn cuộn.

Dũng chỉ biết há hốc miệng, thân hình bị phủ một lớp tinh dịch ấm nóng, ánh lên dưới ánh đèn.

Đôi mắt Dũng trũng sâu, cũng tràn ngập vẻ mụ mị, mơ màng như một món đồ chơi sống.

Gã bác sĩ và gã chú đứng cạnh nhau, cười lớn, vỗ tay tán thưởng.

"Quá tuyệt vời... nhìn hai thằng trai cơ bắp này đi... thằng thì pose dáng xuất tinh, thằng thì quỳ đó lãnh trọn..."

Tín vẫn tiếp tục giữ tư thế pose cơ ngực, cơ thể run rẩy từng nhịp, nước bọt và tinh dịch trộn lẫn trên thân thể săn chắc như tượng đồng.

Gã bác sĩ cúi xuống, ghé vào tai Tín thì thầm:

"Giờ... mỗi lần nghe tiếng búng tay, cháu sẽ cương cứng lập tức, siết cơ và xuất tinh cho đến khi kiệt sức."

Tín gật đầu chậm rãi, đôi mắt đen ngòm, dại ra, chỉ còn lại tuyệt đối vâng lời và phục tùng.