Xuyên thành cô thỏ nhỏ ốm yếu của boss

Hệ thống :"kí chủ, cô việc gì phải la toáng lên thế".

Hạ Anh :"ha, ta không la thì bây giờ phải làm sao, xuyên thành một đứa trẻ thì làm sao cứu mới chả vớt được".

Hệ thống trầm mặc, một lúc lâu sau mới đáp lời cô:" ta cũng k biết nữa, nhưng đối với ta, ngươi chắc hẳn làm được, ta tin tưởng ngươi, dù sao thì kỹ năng lừa trẻ con của cô ngày đỉnh của chóp".

Hạ Anh :"ta nói rồi, ta không lừa trẻ con, ta chính là thực sự thương yêu tụi nó".

Hệ thống :"vâng, vâng, cô thương yêu tụi nó nhất".

Hạ Anh :"hừm, hừm".

cạch.

Hạ Anh quay sang nhìn về phía cánh cửa, chỉ thấy một người phụ nữ xinh đẹp đang nhìn cô.

Vũ Thanh:"con tỉnh rồi à, làm mẹ lo lắng chết mất".

Hạ Anh theo cảm giác của nguyên chủ đáp lại:"mẹ".

Người phụ nữ vội vàng chạy lại ôm cô.

Phải qua một lúc dặn dò cái thứ, Vũ Thanh mới chịu rời đi.

Hạ Anh :"Hệ thống, đây là cảm giác có mẹ à".

Hệ thống :"ừm, có lẽ chắc là vậy đi".

phải một lúc sau, hệ thống mới nhỏ nhẹ hỏi cô:"kí chủ, truyền ký ức nhá".

Hạ Anh :"làm nhiệm vụ cũng phải truyền ký ức à".

Hệ thống :"đương nhiên rồi".

Hạ Anh :"ừm, không đau nhá".

Hệ thống :"hai thẻ đổi nhá".

Hạ Anh cười trừ:"không nhá".

...

sau khi truyền xong Ký ức, trước cửa phòng cô lại có một tiếng gõ cửa,.

Thư Mục:"ba vào nha con gái yêu".

cánh cửa dần được mở ra, một người đàn ông phải nói là siêu cấp đẹp trai bước vào.

cả Hạ Anh và Hệ thống đều mắt chữ o mồm chữ a nhìn người kia.

Hạ Anh : thật cmn đẹp trai nha".

Hệ thống :"ừm, ừm".

Thư Mục bật cười nhìn dáng vẻ ngơ ngơ ngác ngác của con gái.

Thư Mục:" Sao thế, có phải thấy bố đẹp trai lắm phải không, hắc hắc".

Hạ Anh nghe vậy theo bản năng gật đầu.

Thư Mục:" bố đương nhiên biết bố đẹp trai rồi".

Hệ thống : có vẻ như hắn hơi tự luyến nhỉ.

Hạ Anh : ta cũng nghĩ thế, nhưng không sao hết, hắn đẹp trai là được rồi.

Hệ thống :"...".

cười đã rồi, bây giờ Thư Mục mới nói chuyện chính.

Thư Mục :"à đúng rồi con gái, hôm nay nhà chúng ta mới có hàng xóm mới chuyển đến, con có muốn đi qua hỏi thăm người ta không

".

Hạ Anh :Hệ thống, có phải mọi chuyện nhưng những gì ta nghĩ không.

Hệ thống :kí chủ nghĩ gì thì làm sao ta biết được.

Hạ Anh : hừm, ngươi không biết gì hết á, đúng là hệ thống vô dụng.

Hệ thống :"...".

Hệ thống : thật là làm khó nó a, người ta nghĩ gì trong đầu thì làm sao nó biết được, tự nhiên cái hỏi nó, làm hệ thống đúng là khổ thật mà, haizzz.

Hạ Anh :ta chính là đang nghĩ, hàng xóm mới chuyển tới sẽ là đối tượng cứu vớt.

Hệ thống : ý ngươi nói là giang ý à.

Hạ Anh : đúng thế.

...

Hạ Anh gật đầu:"dạ đi ạ".

Thư Mục có hơi bất ngờ với câu trả lời của cô, bởi vì bình thường, vì căn bệnh tim, cô rất ít tiếp xúc với người ngoài, vậy mà hôm nay lại chủ động đi, ông rất cao hứng.