Chương 2 Cùng nhau hủy diệt đi thế giới

Tạ Thanh nàng đã xuyên không rồi . Thế giới nàng đang sống là cuốn tiểu thuyết '' Kiếm cốt và đạo cốt '' . Mà bạn thân nàng A Thiên đưa nàng đọc . Lúc đó vì thi chứng chỉ và áp lực lớn nên Tạ Thanh mới muốn đọc một ít . Không ngờ trời sai đất khiến lại xuyên không vào đây , còn trở thành một pháo hôi . Là loại nhân vật sinh ra chỉ để thúc đẩy cốt truyện

Cuốn tiểu thuyết này kể về sự trưởng thành và tình yêu của nữ chính Nhan Cảnh Nghi . Là đệ tử thân truyền của tông chủ Minh Vân tông , một trong lục đại tông môn . Thiên phú siêu quần , là kiếm cốt trời sinh , kim hệ thiên linh căn , đứa con của khí vận . Sau này sẽ giải cứu tu chân giới khỏi kiếp nạn hủy diệt đi lên đỉnh cao nhân sinh . Còn Tạ Thanh chính là sư muội pháo hôi , tính cách kì quặc , u ám của nàng ấy . Tạ Thanh trong nguyên tác được miêu tả là luôn yên lặng đi theo các nhân vật chính . Đất diễn nhiều nhưng lời thoại ít , không có cảm giác tồn tại . Khi đó nàng từng nghĩ nhân vật này là phản diện ẩn tàng cho đến khi đó được kết cục của nhân vật này . Thật không ngờ lại là một pháo hôi đáng thương .

Tạ Thanh trong nguyên tác đã bị tông chủ Minh Vân tông đổi máu đầu tim của mình cho sư tỷ . Vì Nhan Cảnh Nghi trúng phải một loại kì độc kì lạ , chỉ có thể thay máu mới có thể sống sót . Nữ chính thì sống sót , còn nàng thì trúng độc mà chết . Nhờ có cái chết của nàng mà nữ chính đã quyết tâm luyện tập trở nên mạnh hơn , còn trở thành kiếm y song tu nổi tiếng tu chân giới . Mấy đồng môn của nữ chính còn nói cái chết của nàng thật ý nghĩa .

'' Ý nghĩa cái con khỉ ! Ý nghĩa thế sao bọn họ không chết đi ''

Ai muốn cái ý nghĩa đó chứ . Trước kia nàng không hiểu về nhân vật này . Cũng phải ai lại muốn hiểu về một pháo hôi như nàng cơ chứ , nhưng khi trở thành nhân vật '' Tạ Thanh '' nàng thật muốn nổi điên aaaa . Nàng yên lặng như không tồn tại là nàng muốn sao . Nhân vật chính đều là kim tôn ngọc quý , nào chú ý đến hạng phế vật tôm tép như nàng . Tạ Thanh nàng cũng không phải người biết nịnh nọt , lấy lòng người khác nên chỉ có thể yên lặng đi theo . Tính cách kì quặc lại là cái quái gì ! Bộ nàng muốn sống như vậy sao . Đồng môn xa lánh , cuộc sống khó khăn , kết cục bi thảm .

'' Không sống nữa ! Cùng nhau hủy diệt đi thế giới ''

Tạ Thanh cảm thấy mỉa mai cùng uất ức . Đồng môn của nữ chính không phải cũng là đồng môn của nàng sao . Nhớ lại lúc nãy vì không muốn cản trở đồng môn mà nàng đã nhảy xuống đây . Nhưng những đồng môn lại chẳng ai nhớ đến nàng . À mà có gì mà cản trở bọn họ đâu , làm gì có ai đến cứu nàng mà cản trở .

Trong nguyên tác đây là lần đầu nam nữ chính gặp nhau . Sư tỷ nàng không về gọi cứu viện mà cầm kiếm chống cự . Nhưng bị bọn chúng trọng thương , lúc ngàn cân treo sợi tóc thì nam chính Lăng Vân tiên quân xuất hiện giải cứu . Hắn là thiên tài phù tu của Vạn Kiếm tông , đệ nhất tông , là người mang trong mình đạo cốt hiếm có . Cốt truyện miêu tả thế nào nhỉ ?

Mĩ nhân tay cầm kiếm ra chiêu dứt khoát , thân thể chồng chất vết thương . Nhưng nàng vẫn cố gắng chiến đấu , liều mạng mà tiến lên . Khi nàng đã sức cùng lực kiệt , lúc nàng chuẩn bị ngã xuống thì một bàn tay ấm áp ôm lấy eo nàng . Những lá bùa tung bay khắp trời , hai người đôi mắt nhìn nhau trong mắt chỉ có đối phương . Nhan Cảnh Nghi nhìn nam nhân anh tuấn trước mặt có chút ngỡ ngàng . Tiếng bùa chú nổ khiến nàng hồi thần , nhìn đám cướp đang nằm gục trên mặt đất . Nhan Cảnh Nghi khẽ nắm lấy áo người nam nhân nọ , lên tiếng cầu xin

'' Tiền bối..xin ..ngài ... đi ... cứu .... ''

Chưa kịp nói xong nàng đã ngất đi vì mất máu quá nhiều . Duyên phận của hai người cũng từ đây bắt đầu quấn lấy nhau . Lăng Vân thấy vậy cũng có chút bất đắc dĩ , không biết nên làm gì . Khi đó hắn nhìn thấy một ngọc bội trên eo nàng , là tín vật của thân truyền Minh Vân tông . Lăng Vân tiên quân đưa nàng trở về giao cho tông chủ . Cả Minh Vân tông náo loạn ,lo lắng cho Cảnh Nghi . Chẳng ai nhớ đến nàng , chẳng ai đi tìm nàng . Cốt truyện không miêu tả việc nàng nhảy xuống vực sâu này . Nó chỉ nói một tuần sau Nhan Cảnh Nghi mới tỉnh dậy . Việc đầu tiên nàng ấy hỏi chính là nàng thì nghe tin nàng đã trở về . Khi nàng ấy đến tìm nàng , thì nàng thái độ tránh né , lạnh nhạt . Chẳng quan tâm đến nàng ấy như trước , làm Cảnh Nghi nghĩ nàng đang trách nàng ấy đến muộn . Khi đó đồng môn còn an ủi sư tỷ mà trách nàng không hiểu chuyện .

Đáng thương sao !

Tạ Thanh nàng một mình dẫn dụ đi hơn phân nửa đám cướp ấy . Cố gắng cầm cự chờ đồng môn , dùng hy vọng ấy để sống sót . Cho đến khi bị dồn vào đường cùng cũng chẳng ai đến cứu . Ấy thế mà còn vì họ mà nhảy xuống cái nơi u tối này . Thế nhưng nào có cứu viện , còn chẳng có ai nhớ đến nàng nữa kìa . Bản thân nàng nghĩ sau lưng mình còn đồng môn làm chỗ dựa nhưng cho đến bây giờ nàng mới nhận ra mình cô đơn biết chừng nào . Vậy những việc mà nàng làm rốt cuộc có ý nghĩa gì cơ chứ !