Chương 3 linh căn đặc biệt

Khi Tạ Thanh 5 tuổi , nàng bị bỏ rơi nơi nhân gian , lưu lạc khắp nơi . Kí ức của nàng rất mơ hồ về đoạn thời gian đó . Điều duy nhất nàng nhớ là khi đang ở dưới một gốc cây thì tông chủ Minh Vân tông Lữ Nghiêu đi ngang qua . Thấy nàng đáng thương nên nhặt về tông môn . Khi đó nàng rất được quan tâm vì nàng chỉ mới 5 tuổi nhưng đã là luyện khí tầng 5 . Đó là cỡ nào thiên phú ? Những người tầm tuổi nàng khi đó luyện khí tầng 2 đã là thiên tài rồi . Không những thế linh căn của nàng rất đặc biệt . Nó không thuộc bất kì thuộc tính nào cũng vì thế mà nó có thể hấp thụ mọi nguyên tố . Hấp thụ một nguyên tố đã có thể tăng tu vi nhanh mà nàng còn hấp thụ được tất cả và chỉ cần nuôi dưỡng một linh căn thì nhanh cỡ nào .Các trưởng lão trong tông môn khi đó đã vô cũng ngạc nhiên vì linh căn của nàng . Linh căn này chưa từng xuất hiện , không có bất kỳ ghi chép nào về linh căn này tên gọi , công dụng , cách dùng . Họ tìm kiếm rất lâu nhưng không có kết quả . Các trưởng lão quyết định sẽ giữ bí mật về linh căn này và từ từ quan sát . Những đồng môn của nàng không biết về việc này nên có rất nhiều suy đoán . Nhiều người cho rằng chỉ cần nàng đột phá trúc cơ thì có thể được nhận làm thân truyền . Lúc đó họ đối xử với nàng rất tốt cho đến khi nhận ra Tạ Thanh chẳng thể đột phá

Trong suốt 7 năm nàng không thể đột phá dù chỉ một tầng cảnh giới . Lúc đầu mọi người chỉ cho là nàng thiếu kinh nghiệm nên nàng được đi cùng thân truyền để rèn luyện . Nhưng chẳng thấy hiệu quả , tu vi nàng chẳng chút tăng tiến . Các đồng môn cũng bắt đầu cười nhạo nàng . Họ càng ghét nàng hơn vì Tạ Thanh chẳng thể đột phá nhưng vẫn được đi cùng những thân truyền tôn quý của họ . Câu nói nàng nghe nhiều nhất từ đồng môn

'' Thiên tài gì chứ ,nàng ta chỉ là phế vật phế linh căn thôi . Có gì mà cần để ý chứ ha... ha...''

Các trưởng lão cũng nhận ra cho dù nàng có thể hấp thụ mọi nguyên tố nhưng chẳng thể sử dụng bất kì thuật pháp nguyên tố nào . Ngoài trừ việc giúp nàng hấp thụ nhiều linh khí tăng nhanh tu vi thì chẳng có tác dụng gì . Nhưng tu vi nàng chưa từng tăng tiến , nên trong mắt họ nó thật sự là phế linh căn . Nếu không phải nàng cố gắng và có chút thực lực thì sớm đã bị đuổi ra khỏi tông môn rồi

Biết bản thân yếu kém , Tạ Thanh chẳng bao giờ dám lơ là tu luyện . Nàng luôn cố gắng học tập tất cả mọi thứ . Dù là kiếm tu nhưng mà đan dược , trận pháp , phù chú nàng đều nghiên cứu cẩn thận chỉ vì giúp ích cho đồng môn . Nàng cuốn đến chính mình còn chẳng có thời gian ăn cơm , ngày ngủ chỉ có 2 canh giờ . Tất cả chỉ để đổi lại là sự tán thưởng về cái chết của nàng từ những người đồng môn mà nàng quý trọng nhất

Nghĩ đến đây Tạ Thanh chẳng còn thiết tha gì nữa . Nguyên tác chẳng miêu tả nàng rơi xuống vực sâu , càng chẳng miêu tả nàng như thế nào thoát ra nơi này . Nhưng thoát ra thì sao cơ chứ không phải nàng vẫn phải chết sao . Thế còn chẳng bằng nàng chết ở nơi này , ít nhất sẽ không trúng độc thất khiếu chảy máu vừa đau , vừa xấu mà chết đi . Nó còn được miêu tả trong nguyên tác nữa chứ . Chết sớm đầu thai sớm , có khi còn chọn được nơi tốt . Như để hoàn thành mong muốn của nàng , tiếng yêu thú gào thét gần đó vang lên . Trong mấy cái vực sâu như thế này , yêu thú không ít . Đám yêu thú ở đây còn khá nhạy cảm với máu , nhưng thị lực sẽ kém . Việc chúng tìm đến nàng chỉ là vấn đề thời gian . Với thương tích hiện tại dù có muốn nàng cũng không thể chiến đấu . Nếu là trước kia Tạ Thanh có lẽ đã liều mình để tìm một đường sinh cơ . Nhưng giờ Tạ Thanh quyết định bãi lạn , không chiến đấu , không cố gắng nữa . Đến đây đi yêu thú

Chưa kịp để yêu thú tìm đến nàng thì một luồng kim quang từ người nàng toát ra bao quanh lấy người nàng .Tạ Thanh kinh ngạc nhìn luồng kim quang từ người nàng phát ra . Nó trông giống như một trận pháp , nhưng kim văn kỳ lạ đang phát sáng làm Tạ Thanh lóa mắt . Tạ Thanh tự nhận bản thân mình nghiên cứu rất nhiều về trận pháp nhưng chưa bao giờ nhìn thấy những văn tự này . Tạ Thanh cảm nhận được một nguồn sức mạnh to lớn đang đi vào cơ thể , đầu óc cũng thanh tỉnh hơn

Nàng nhìn vào những vết thương đang dần khép lại , dù không quá nhanh nhưng những vết thương này đều đã bị âm khí ở đây ăn mòn . Việc chữa trị là khá khó khăn vậy mà nó đang hồi phục mà không có bất cứ trở ngại nào , không nhưng thế xương gãy của nàng cũng đang dần hồi phục . Khoan đã , âm khí quanh nàng cũng đang tiêu tán gần như biến mất . Sự tuyệt vọng , ghen ghét , hận thù trong lòng nàng cũng biến mất , thay vào đó là sự nhẹ nhàng thoải mái . Tạ Thanh chỉ nghĩ âm khí nơi này sẽ ăn mòn vết thương . Nhưng xem ra nó còn khếch đại cảm xúc tiêu cực , khơi gợi lên những kí ức trước kia . Nếu hít nhiều , nhẹ thì đạo tâm hỏng , nặng thì phát điên . Nghĩ đến nàng cảm thấy ớn lạnh , cũng cảm thấy may mắn vì hít chưa quá nhiều . Thật không ngờ trận pháp này còn có thể loại bỏ trạng thái tiêu cực này . Tạ Thanh không khỏi cười khổ

'' Trong có vẻ là bản thân không thể chết ở đây được rồi ''

Dù nói là vậy nhưng trong lòng nàng không khỏi ấm áp . Trận pháp này có lẽ là trận pháp của Minh Vân tông . Trận pháp có sức mạnh như vậy vô cùng khó bố và vô cùng quan trọng . Không phải thứ một nội môn như nàng có thể tiếp xúc , không những còn ẩn trong người nàng mà nàng không hay biết . Trận pháp này có thể cứu nàng trong lúc nguy cấp chứng tỏ cũng có người vì nàng mà lo lắng . Trong lòng đồng môn không phải không có nàng . Khi thoát ra khỏi vực sâu này vẫn nên báo đáp một ít . Còn dùng những gì nàng biết để bảo toàn mọi người , nếu nàng có thể ngăn cản sư tỷ trúng độc thì nàng sẽ không chết

Đang miên mang suy nghĩ thì tầm mắt nàng rơi vào con yêu thú cách đó không xa . Trong có vẻ là bị mùi máu của nàng hấp dẫn tới . Thương thế của nàng có lẽ có thể chiến đấu , nhưng nếu giải quyết không nhanh chống thì có thể thu hút nhiều yêu thú hơn . Như vậy thì nàng đánh không lại . Tạ Thanh bất giác đưa tay sờ kiếm bên hông , nàng chuẩn bị đánh nhanh thắng nhanh . Nhưng chưa kịp động thủ thì nàng thấy ánh sáng từ luồng kim quang bỗng trở nên xám xịt . Lòng nàng trùng xuống , nhưng chưa kịp để nàng suy xét thì yêu thú đã đến gần nàng . Nhưng nó chỉ ngửi ngửi một chút như không phát hiện ra cái gì quay người rời đi . Tạ Thanh nhìn con yêu thú rời đi mà kinh ngạc . Nó như không ngửi thấy mùi máu hay khí tức của nàng . Cho nên trận pháp này có khả năng che dấu và hoạt động theo tình huống sao . Trên đời thật sự có loại trận pháp này sao ?

Nhìn trận pháp xám xịt trước mặt không ngừng chữa thương cho mình Tạ Thanh yên lòng mà nghỉ ngơi . Dù nói tu sĩ không cần ngủ nhưng tu vi nàng quá thấp để có thể làm được điều đó . Cho nên tạm biệt thế giới ta đi ngủ đây