Chương 178: Ẩn Nhẫn Ngưng Cơ – Vững Bước Chờ Thời

Tiếng lửa trong Huyền Tâm Lôi Hỏa Đỉnh đã tắt từ lâu.

Ánh sáng mờ của linh thạch quanh lò vẫn còn lay động, chiếu ra những vệt sáng yếu ớt.

Vương Hùng ngồi yên trước chiếc hộp ngọc, ánh mắt chăm chú nhìn bảy viên đan dược lấp lánh trong đó.

• Năm viên 【Ngũ Hành Linh Tủy Đan】 hạ phẩm.

• Hai viên 【Ngũ Hành Linh Tủy Đan】 trung phẩm.

Từng viên đan như ngưng tụ tinh túy của thiên địa, linh lực mơ hồ lan ra ngoài hộp, khiến linh khí trong sân cũng dày thêm vài phần.

Chỉ cần nuốt xuống — con đường tu luyện sẽ thênh thang hơn.

Nhưng…

Vương Hùng chậm rãi đóng nắp hộp lại.

– "Không thể dùng lúc này."

Ánh mắt hắn trầm tĩnh như nước lặng.

Đây không phải là lúc tiêu hao tài nguyên quý giá vì một lần đột phá cấp nhỏ.

Ngũ Hành Linh Tủy Đan — chính là chìa khóa để bước vào Kết Đan kỳ sau này.

Một bước đó, nếu thất bại… sẽ hối không kịp.

...

Hắn cất kỹ chiếc hộp ngọc vào tầng sâu nhất trong túi trữ vật.

Ba lớp ấn phù phòng hộ dày đặc, che chắn linh khí thoát ra ngoài.

Sau đó, Vương Hùng lấy ra từ bên hông một túi linh thạch thượng phẩm.

Chỉ cần dựa vào tích lũy linh lực nguyên thủy, phối hợp linh khí tinh thuần, hắn vẫn có thể tấn thăng Trúc Cơ hậu kỳ.

Không cần đan dược.

Chỉ cần đạo tâm bất động.

...

Đêm đó, tại tiểu viện nhỏ.

Ánh trăng mờ rọi xuống, chứng kiến một lần bế quan đặc biệt.

Không có đan hương ngào ngạt.

Không có lò đan bốc khói.

Chỉ có một người thanh niên áo xám, lặng lẽ ngồi xếp bằng giữa sân, tay trái bắt quyết dưỡng khí, tay phải dẫn mạch tu hành.

Gió đêm thổi qua mái ngói, mang theo hương đất nhè nhẹ.

Từng viên linh thạch thượng phẩm xếp thành trận hình nhỏ quanh người hắn, linh lực từ đó như suối nguồn cuồn cuộn rót vào cơ thể.

...

Lần này, Vương Hùng không chỉ tu luyện đơn thuần.

Hắn điều chỉnh nội tức theo vòng luân hồi ngũ hành sinh khắc:

Thủy sinh Mộc: Linh lực nhuận dưỡng kinh mạch.

Mộc sinh Hỏa: Hỏa khí khai mở đan điền.

Hỏa sinh Thổ: Ổn định chân nguyên.

Thổ sinh Kim: Cứng rắn thân thể.

Kim sinh Thủy: Tuần hoàn vô tận.

Mỗi vòng ngũ hành xoay chuyển là một lần căn cơ vững chắc thêm ba phần.

...

Ba ngày trôi qua.

Linh lực trong đan điền đã tràn ngập như biển lớn sắp vỡ đê.

Vương Hùng không nôn nóng.

Hắn tiếp tục dẫn dắt luồng linh khí, ép nó trầm xuống, ngưng tụ thành từng tầng từng tầng như trầm tích đá cổ.

Kết quả — chân nguyên ngưng thực, đan điền vững như bàn thạch.

...

Ngày thứ bảy.

Một tia sáng yếu ớt từ giữa hai mày Vương Hùng bắn ra.

Đan điền trong cơ thể chấn động nhẹ.

Một lớp bình chướng mỏng manh như mặt băng bị nứt toác.

ẦM!!!

Một luồng linh áp mạnh mẽ từ đan điền bộc phát, cuộn trào qua toàn thân.

Ánh sáng đỏ lam quanh người Vương Hùng bùng lên, tạo thành một vòng sáng nhạt, lan tỏa khắp sân.

Chỉ trong khoảnh khắc ấy.

Hắn đã chính thức bước vào Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong!

Một bước chậm, nhưng vững chắc.

Một nền móng cực kỳ ổn định, chuẩn bị cho lần đột phá kết đan sau này.

...

Vương Hùng từ từ mở mắt.

Trong đáy mắt, ánh sáng trầm lắng như trời đêm.

Hắn đưa tay, cảm nhận chân nguyên trong đan điền lưu chuyển như dòng sông cuộn trào — nhưng lại ẩn chứa sự trầm ổn như núi non.

Một luồng sức mạnh tiềm tàng — không bạo phát, nhưng có thể chấn động càn khôn bất cứ lúc nào.

Hắn nhẹ giọng:

– "Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong…

Từ đây, con đường thành tựu càng thêm rộng mở."

...

Hắn nhìn lên bầu trời.

Ánh trăng khuya trôi giữa tầng mây mỏng.

Con đường phía trước — vẫn dài, vẫn xa.

Nhưng hắn — đã không còn là kẻ yếu bị số phận dắt mũi.

Từng bước, từng bước vững chắc,

Hắn sẽ đi tới đỉnh cao nhất của thế giới tu chân này.

Chỉ cần — không quên đạo tâm ban đầu.