Trong tiểu viện nhỏ dưới chân Ngũ Tinh Sơn, ngọn lửa trong lò luyện đan bập bùng cháy.
Vương Hùng xếp bằng trước Huyền Tâm Lôi Hỏa Đỉnh, ánh mắt không còn vội vã như những lần trước.
Trong lòng hắn giờ đây là một mảnh thiên địa thu nhỏ — nơi ngũ hành sinh khắc tuần hoàn bất tuyệt.
Sinh – Khắc – Sinh – Khắc – Sinh...
Hắn nhắm mắt, hít sâu một hơi.
– "Không cưỡng chế. Không cưỡng cầu.
Dùng mộc sinh hỏa, lấy hỏa dẫn kim, mượn kim dưỡng thủy, dùng thủy thúc sinh mộc…
Một vòng tương sinh.
Khi cần khắc, mượn thế khắc… mà không phá cân bằng."
...
Trước mặt hắn, nguyên liệu đã chuẩn bị đầy đủ:
Hỏa Linh Hoa – linh thảo thuần hỏa.
Thanh Mộc Đằng – linh mộc thuần tính.
Kim Tủy Mễ – kim nguyên đậm đặc.
Thủy Hành Tinh Hoa – tinh chất thủy linh thuần khiết.
Thổ Nguyên Chi – linh thổ tinh luyện.
Tất cả được phân chia cẩn thận theo tỉ lệ.
Vương Hùng không vội ném hết vào lò như trước.
Hắn chậm rãi — bắt đầu bằng Thanh Mộc Đằng.
– "Mộc sinh Hỏa."
Vừa bỏ vào, hắn dùng pháp quyết dẫn mộc khí, để linh khí mộc khởi động, từ từ đốt nóng không khí trong lò.
Chỉ khi mộc khí chớm bốc lên, hắn mới dẫn Hỏa Linh Hoa nhập lò.
Ngọn lửa lam đỏ nhẹ nhàng bùng lên, không hề thô bạo.
Ánh sáng trong lò như ánh chiều tà rực rỡ — yên tĩnh mà ấm áp.
Tiếp theo, hắn từ tốn bỏ vào Kim Tủy Mễ.
– "Hỏa sinh Thổ, Thổ sinh Kim."
Hắn khống chế nhiệt độ hạ thấp một chút, dùng sóng nhiệt ổn định thổ khí rồi mới dẫn kim khí hội tụ.
Ánh lửa dần chuyển từ đỏ lam sang trắng bạc — ngũ hành biến hóa trong lò tựa như cơn sóng nhỏ, nhịp nhàng hòa nhịp.
Rồi tới Thủy Hành Tinh Hoa.
Vương Hùng chậm rãi dẫn thủy khí vào, để kim sinh thủy —
Nước từ vàng mà sinh ra, ngấm ngầm, không xung khắc với hỏa khí đang lưu chuyển.
Cuối cùng, mới là Thổ Nguyên Chi.
– "Thủy dưỡng Thổ, thổ trấn tâm."
Thổ khí ổn định làm căn cơ, giữ vững lò đan không để linh khí tán loạn.
...
Bảy canh giờ trôi qua.
Ánh sáng trong lò dần dần thay đổi.
Từ chói lòa — thành dịu dàng.
Từ hỗn loạn — thành nhịp nhàng.
Vương Hùng biết, đây là thời khắc then chốt.
Hắn khẽ nâng tay, không trực tiếp thúc ép luyện thành như trước.
Mà thả lỏng pháp lực, để cho ngũ hành trong lò tự vận chuyển, tự sinh khắc, tự điều hòa.
Đúng như ông lão câu cá — không cưỡng ép dòng nước, mà thuận nước đẩy thuyền.
Một canh giờ nữa qua đi.
Ầm!
Một tiếng "ông" rất nhỏ vang lên từ Huyền Tâm Lôi Hỏa Đỉnh.
Nắp lò khẽ rung.
Một mùi hương ngọt dịu như sương mai tràn ra — thuần khiết, không lẫn tạp uế.
Vương Hùng mở mắt, thần sắc vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng không khỏi có chút thấp thỏm.
Chậm rãi mở nắp lò.
Trong lò, bảy viên đan dược tròn trịa lặng lẽ an tĩnh nằm đó.
Trong đó, có hai viên tỏa ra ánh sáng ngũ sắc nhạt — tinh thuần, khí tức nội liễm.
Trung phẩm đan!
Còn năm viên còn lại, khí tức ổn định, tròn đều, tuy ánh sáng nhạt hơn — chính là hạ phẩm đan.
...
Vương Hùng không cười to như những lần luyện tụ linh đan thành công trước kia.
Hắn chỉ nhẹ nhàng nhắm mắt, lặng yên thở ra một hơi dài.
Lần đầu tiên.
Không cưỡng chế.
Không ép thiên địa vận hành theo ý mình.
Mà để cho ngũ hành tự dẫn đường.
Kết quả —
Không chỉ không nổ lò.
Không chỉ không thất bại.
Mà còn lần đầu tiên, luyện thành hai viên Ngũ Hành Linh Tủy Đan trung phẩm!
Một bước tiến hóa cực lớn so với trước.
...
Vương Hùng lặng lẽ thu đan, cất kỹ vào túi trữ vật.
Trong mắt hắn, ánh sáng trầm ổn như núi.
– "Thất bại ba lần...
Chỉ để đổi lại một lần hiểu đạo."
– "Kẻ thật sự tu hành, không phải người thắng ngay từ đầu.
Mà là kẻ không ngừng học, không ngừng sửa, không ngừng đi tới."
...
Ngoài tiểu viện, trăng đã lên cao.
Gió nhẹ thổi qua bãi cỏ ngoài thành, mùi hương đất trời thanh khiết.
Vương Hùng đứng lặng hồi lâu.
Hắn biết — bước đầu tiên trong hành trình luyện đan nghịch thiên của mình… rốt cuộc đã hoàn thành.