Chương 258 – Mười Yêu Hóa Hình, Bộc Lộ Sát Tâm

Gió rít qua cánh rừng hoang. Mười bóng người bước ra từ giữa lùm cây, ánh mắt phát quang yêu dị, khí tức mơ hồ tỏa ra như lưỡi dao ngầm. Tất cả đều đã hóa hình, nhưng dấu vết yêu tộc vẫn lồ lộ: kẻ tai nhọn như cáo, kẻ có vảy rắn dưới cổ, có kẻ móng vuốt như hổ, mắt như cú, da trắng xanh như cá.

Dẫn đầu là một yêu nhân vạm vỡ, hình người nhưng thân đầy lông đen, hơi thở như hỏa lò, cặp mắt âm trầm khóa chặt Vương Hùng.

“Ngươi là Vương Hùng?” – Giọng hắn khàn như gỗ mục.

“Có chuyện?” – Vương Hùng khoanh tay, thần sắc bình thản.

“Không có gì. Chỉ là… linh thạch trên người ngươi – chúng ta cần.”

Một yêu nữ bước ra, tay cầm quạt xương, giọng lanh lảnh: “Giết bớt vài người, kiểm tra hàng hóa, rồi tiễn vong!”

“Đúng là Bách Yêu Quốc…” – Vương Hùng nhếch môi. “Nơi mạnh được yếu thua.”

Hắn quay đầu liếc ba đệ tử: “Các ngươi... cùng ta đánh một trận.”

“Rõ!”

ẦM!!

Mười yêu tộc đồng loạt xuất thủ. Chúng chia làm năm cặp: Thủy – Hỏa – Kim – Mộc – Thổ, rõ ràng đã luyện phối hợp từ lâu. Trận thế liên thủ, kết ấn hợp công, tạo thành Ngũ Hành Tương Sinh Trận, công tới như bão táp.

Ngưu Nhân gầm lên, song chùy xoay tròn như bánh xe lửa, thân hình như sơn nhạc lao thẳng về phía cặp yêu hệ Mộc. Địch nhân triệu hồi Vạn Diệp Lưu Sa, rễ cây mọc tua tủa dưới đất, trói lấy chân hắn. Ngưu Nhân giơ chùy đập xuống, đất vỡ như mảnh vải, nhưng ngay lập tức một cây mộc câu mọc lên từ sau lưng, quấn chặt tay phải.

“Chết tiệt! Khôn như rắn!”

Thử Nhất Nhược bay lượn phía sau, thân hình nhẹ nhàng như làn khói. Hắn kéo Phong Lân Xạ Tiễn, kết hợp Thủy pháp – Lưu Ba Bộ Ảnh, mỗi phát tiễn đều mang theo sương ướt, đâm trúng sẽ khiến cơ bắp đối phương tê rần, giảm tốc. Nhưng yêu hệ Kim quá nhanh, hai gã mặc áo vảy bạc dùng Kim Tỏa Phản Chấn chặn toàn bộ mũi tên, đồng thời ném ra một chuỗi phi hoàn kim loại, khóa vào gió, tạo thành Phong Tỏa Chi Lồng, kìm hãm đường rút.

“Bị dồn rồi!” – Thử Nhất Nhược nghiến răng, hai tay kéo ba tên cùng lúc, mồ hôi nhỏ giọt.

Ô Đạo Nha lẻn vào sau lưng cặp yêu hệ Thổ, tay lật Hỏa Linh Phi Toản, đâm thẳng vào mạch sau cổ một tên. Nhưng phi toản chỉ xẹt lửa rồi bật ngược lại – tên yêu nhân kia thân phủ da đá, phòng ngự cực mạnh. Gã cười khẩy, tung một quyền đánh bật Ô Đạo Nha văng ra đụng vào thân cây, miệng trào máu.

“Khốn kiếp...!” – Ô Đạo Nha gượng dậy, mắt lóe ánh độc.

Trên không, Vương Hùng đạp không trung đáp xuống giữa chiến trường. Hắn cố tình áp chế tu vi, chỉ hiển lộ Trúc Cơ trung kỳ, như đang thực sự đồng cảnh giới với đệ tử.

“Ba đứa, nhớ lấy: chiến không phải chỉ là đấu pháp – mà là phối hợp.” – Hắn hét lớn. “Ta đánh chính diện, các ngươi giáp công!”

ẦM!

Một quyền của Vương Hùng đánh thẳng vào trận ngũ hành đối phương, khiến cả mười yêu tộc giật lùi nửa bước.

Hỏa – Mộc – Thổ – Kim – Thủy ngưng kết thành trận, nhưng chính giữa bị hắn chọc thủng.

Ngưu Nhân hiểu ý, gầm lên:

Thổ Sơn Tật Vụ – Cự Nhạc Phanh Tâm!!” – Song chùy gõ mạnh vào đất, một đài đá bay lên như đinh ba, chia cắt trận địa.

Thử Nhất Nhược lướt qua như cơn gió ẩm, kéo cung ba phát, tên gió kết sương bắn thẳng vào ba yêu hệ Kim – lần này, mũi tên xuyên thủng lớp giáp nhờ kết hợp nội thủy.

Ô Đạo Nha nhảy lên từ tán cây, tay ném Phi Toản xoáy tròn, lửa đỏ vẽ thành hình đan xen, bao phủ hai yêu hệ Hỏa đang tụ khí đốt trận.

Diễm Liên Cửu Cánh – Bạo Tỏa Huyết Diễm!!

Toản nổ tung, hỏa hoa bắn khắp nơi, ép hai yêu tộc Hỏa phải tản ra.

Vương Hùng ở giữa, hóa thân thành trục trận, tay không mà đỡ cả trăm pháp kỹ, chỉ dùng thân pháp và khinh công, xoay chuyển như trăng giữa đám mây.

Hợp công!” – Hắn quát lớn.

Ba đệ tử lập tức chuyển vị:

Ngưu Nhân đứng trước như khiên, tạo Thổ Trận Chấn Địa.

Thử Nhất Nhược quấn bên ngoài, như gió quét quanh.

Ô Đạo Nha ở trên cao, như quạ đen săn mồi.

Một tổ đội – ba phương vị – xoay quanh sư phụ – tạo nên trận hình Ngũ Hành Liên Đấu đầu tiên của họ.

Mười yêu tộc nhất thời bị vây ngược – trận thế bị phá, phối hợp rối loạn.

Nhưng… chúng vẫn chưa tung ra át chủ bài.

Một tiếng cười lạnh vang lên từ yêu nhân đầu đàn:

“Có bản lĩnh. Nhưng các ngươi nghĩ bọn ta chỉ như thế thôi sao?”

Từ phía sau, hai bóng người khác vừa tới – khí tức kết Đan sơ kỳ – mười tên lúc trước chỉ là mồi nhử...