Thẩm Hàn ngồi bệt dưới nền phòng, lồng ngực phập phồng không đều. Sắc mặt hắn trắng bệch, mồ hôi lạnh túa ra như tắm. Hắn nhìn hai tay mình, rồi nhìn vào chiếc gương trước mặt — thân thể cường tráng, cơ bắp rắn chắc, làn da như được gột tẩy, một vẻ đẹp vượt xa người bình thường.
Hắn thì thào, “Mình... vừa làm gì vậy?”
Cơn chấn động trong lòng chưa kịp lắng xuống thì ngoài cửa sổ, một bóng trắng lặng lẽ thu lại linh khí. Nữ tử ấy vận y sam trắng như tuyết, đai lưng ngọc thêu hoa văn Bát Quái, tóc dài buộc cao, khuôn mặt như khắc từ ngọc lạnh, ánh mắt sâu không đáy. Nàng đang cầm một phù ấn truyền hình ảnh, nhẹ nhàng lưu lại toàn bộ cảnh tượng vừa rồi.
“Quả nhiên không tầm thường...” Nàng khẽ nói, rồi nhấn tay một cái, đoạn hình ảnh lập tức được gửi vào phòng Tụ Tiên Các.
Ngay khi hình ảnh vừa xuất hiện, cả phòng chat như nổ tung.
>[Đạo Cốt Tiên Tâm]:
Cái gì thế!? Hắn chỉ nói một câu mà khiến tu sĩ Kim Đan phun máu?
>[Hồng Trần Nhất Mộng]:
Không phải đạo diễn dựng video đấy chứ? Nhìn thật quá mức...
>[Thần Trụ Phong]:
Tên này... không giống đang diễn. Cái khí tức kia... ai nhận ra không?
>[Trương Bất Phàm]:
Sư phụ uy vũ! Một ánh mắt trấn áp Kim Đan, đây chính là khí chất của người đứng trên vạn tu sĩ!
(ngừng một chút lại gõ thêm)
Sư phụ, ta thấy người chưa tu luyện pháp quyết gì cả, có cần ta hiến ra mấy bộ bí tịch trấn phái không?
>[Hồng Trần Nhất Mộng]:
…Hắn lại lên cơn rồi.
>[Lôi Hỏa Tẩu Nhân]:
Ngươi lúc nào cũng sư phụ với chả đồ đệ! Thiên Vận Tử rõ ràng không nói một lời, ngươi tự phong luôn quan hệ?
>[Trương Bất Phàm]:
Sư phụ không cần nói, ta tự hiểu. Đây là tâm linh tương thông, ngươi không hiểu đâu!
>[Thiên Hà Đạo Quân]:
A ha... thật thú vị...
Hàng trăm tin nhắn tuôn ra liên tục, người người sôi nổi bàn luận về đoạn hình ảnh ngắn ngủi nhưng chấn động kia. Trong hình, Thẩm Hàn hoàn toàn không vận dụng pháp quyết, không bộc lộ linh lực, chỉ đứng yên mà tu sĩ Kim Đan cảnh đối diện lại thổ huyết, toàn thân run rẩy, cơ hồ đan điền nứt toác.
Dù trong mắt phần lớn phàm nhân đây có thể chỉ là kỹ xảo dựng hình, nhưng đối với tu sĩ thật, đây là một uy áp từ Nguyên Anh cảnh chân chính — chỉ có loại cường giả ấy mới có thể phản phệ một Kim Đan tu sĩ dễ dàng như thế.
---
Ở một nơi khác, trong đại điện yên tĩnh của Vạn Thiên Nhất Tông, tên tu sĩ bị phun máu kia đang được các sư huynh đệ dìu về, sắc mặt xám xịt, đan điền chấn động không ngừng. Trưởng lão hộ pháp của tông môn nhìn hắn rồi trầm giọng hỏi:
“Ngươi động thủ thật sao?”
“Ta... ta chỉ định thử chút thôi... Ai ngờ... hắn...” Tên tu sĩ cố gắng nói nhưng giọng yếu ớt, ánh mắt còn hoảng loạn.
Trưởng lão khẽ nhíu mày, ánh mắt lộ ra tia u ám.
“Bẩm tông chủ, không thể trì hoãn nữa. Chúng ta nên tính toán kỹ hơn, mảnh vỡ Luân Hồi Thiên Ngọc có khả năng đang trên người hắn.”
Giữa lúc đó, một tu sĩ áo xanh bước vào, hai tay dâng lên một bản ghi hình. “Tông chủ, đây là đoạn truyền tin mới bị phát tán trong phòng Tụ Tiên Các...”
Vị tông chủ chưa lộ dung nhan, chỉ thốt ra một tiếng lạnh lùng.
“Thú vị... Vậy thì để các trưởng lão cùng bàn một trận.”
---
Tại căn phòng nhỏ của mình, Thẩm Hàn vẫn đang ôm đầu suy nghĩ. Hắn không hề biết rằng, từ khoảnh khắc vừa rồi, thân thể hắn đã trở thành mục tiêu của vô số ánh mắt — từ ngưỡng mộ đến thèm khát, từ hiếu kỳ đến sát ý.
Chỉ có Thiên Hà Đạo Quân, đang cười sặc sụa trong một góc trời nào đó.
---
Tụ Tiên Các lại một lần nữa sôi trào.
Kênh livestream chung, thường ngày chỉ có người khoe pháp khí, luận đạo giả vờ, giờ đây bị một đoạn video duy nhất chiếm hết tâm điểm. Trong đó là cảnh một tu sĩ Kim Đan xuất thủ đánh một phàm nhân — hoặc ai đó tưởng là phàm nhân — rồi bị phản phệ đến mức thổ huyết, kim đan nứt vỡ, chật vật bỏ chạy.
Phàm nhân xem xong, mắt trợn tròn.
>[Lý Dương 88]: Diễn sâu thật đấy, đạo cụ gì mà ghê thế? Tổ phim trường nào dựng cái hiệu ứng này?
>[Tinh Hải Tuyết]: Chắc chắn là kỹ xảo! Nhưng công nhận, ánh mắt lúc đánh nhau đỉnh thật, như phim tu tiên bản điện ảnh ấy!
Còn trong tầng bình luận của giới tu sĩ — không nhiều nhưng đầy áp lực — lại là một bầu không khí khác hẳn.
[Thiên Khuyết Sơn - Vô Tâm Tử]: Một thân thể phản chấn Kim Đan... không thể là phàm nhân. Trừ phi...
[Tán Tu - Tử Yêu]: Nhưng hắn đâu có vận linh lực? Lúc đó hoàn toàn như một người bình thường... kỳ quái thật!
[Trương Bất Phàm]: Hừ! Đó là vì sư phụ ta quá mạnh, các ngươi không hiểu được thôi! Lần này còn dám nói người giả vờ nữa không?
[Thiên Hà Đạo Quân]: Ồ... Có kẻ bị phản phệ vỡ cả Kim Đan rồi à?
Tụ Tiên Các sắp náo nhiệt thật rồi.
Dẫu vậy, không phải ai trong giới tu hành cũng bị thuyết phục.
>[Vạn Thiên Nhất Tông - Thanh Vũ Chân Nhân]: Không thể dễ tin. Dù có Luân Hồi Thiên Ngọc thật, cũng không chắc hắn là chủ nhân hợp mệnh. Có thể là người phàm nhặt được, được pháp bảo hộ thể.
>[Lam Cốt Đạo Nhân]: Nói không sai. Ta tu luyện bảy trăm năm, chưa từng thấy khí tức nào như hắn. Ta nghĩ... là dị bảo tự khởi phản vệ.
>[Diêm Hoa Nữ]: Nhưng hắn không chết. Nếu là người phàm, bị Kim Đan công kích dù bị phản cũng không toàn mạng đâu.
>[Hàn Hư Sinh]: Đủ rồi! Hắn có phải đại năng hay không, ít nhất cũng nên có chút kính sợ. Đừng vì tu luyện lâu năm mà mù mắt.
Trong khi đó, các “người thường” bên ngoài vẫn sôi nổi bàn luận.
>[Trà Đá Đạo Sĩ]: Tổ sản xuất chương trình này phải mời giảng viên sân khấu quốc gia rồi. Coi mê thiệt sự!
>[Ẩn Long Không Ra Biển]: Mấy ông cosplay này... tui bắt đầu nghi nghi là thiệt rồi đó nghe...
Video được đăng tải chưa đầy nửa canh giờ, toàn bộ Tụ Tiên Các như nổ tung.
Những tu sĩ trước kia còn do dự, nghi hoặc, hoặc tỏ vẻ ngạo mạn, giờ đây đồng loạt lặng im. Từ hình ảnh trong video, kim đan tu sĩ của Vạn Thiên Nhất Tông rõ ràng đã đánh ra một kích toàn lực, linh quang ngập trời, uy thế cuồn cuộn, vậy mà người kia—người vốn vẫn bị họ cho là "giả mạo đại năng", thậm chí có kẻ nghi ngờ là phàm nhân giả dạng—chỉ đứng yên, không làm gì, mà khiến đối thủ phản phệ đến thổ huyết, gần như tan vỡ kim đan.
Một người im lặng, mười người im lặng, rồi cả trăm kẻ tu hành không dám lên tiếng.
Trong khung chat, chỉ có vài lời thì thầm run rẩy:
> 【Địa Linh Tử】: …Vạn Thiên Nhất Tông đúng là mất mặt rồi.
> 【Thanh Trầm Lâu】: Không phải giả. Đại năng thật. Ta không còn gì để nghi ngờ.
> 【Tuyệt Hư Tán Tu】: Có phải do Luân Hồi Thiên Ngọc không? Mảnh vỡ kia, chính là thứ khiến hắn…
> 【Vô Tận Thâm Uyên】: Đừng nói lung tung. Đó là thứ không nên tham lam.
Bên cạnh đó, cũng không thiếu những ánh mắt tham lam bắt đầu manh nha.
Có kẻ tán thưởng.
Có kẻ kính sợ.
Nhưng cũng có kẻ khởi tâm chiếm đoạt.