Chapter 33: The Fool, The Devil và The Lovers 

Mặt Sơn Nam đỏ tưng bừng khi cậu nhìn qua hình vẽ của những lá bài vừa lật.

“Chỉ là hình vẽ thôi mà. Cậu đúng là còn non và xanh lắm, Sơn Nam.”

Thanh Trà cười khúc khích. 

Sơn Nam thấy lá The Fool thì cũng không có vấn đề gì. Nhưng cậu không dám nhìn lâu hình vẽ của hai lá bài The Devil và The Lovers nữa.

Lá The Fool là một bức tranh hài hoà, xa xa có núi, trên cao thì có mặt trời tỏa sáng. Chủ thể trong lá bài là một gã trai tay trái cầm bông hoa, tay phải cầm gậy treo hành lý. Gã đang bước đi với cái mặt nghếch lên trời. Chú chó trắng bên cạnh gã trai đang ra sức sủa - có lẽ để cảnh báo, nhưng gã trai nào đâu có quan tâm. Gã có vẻ vô tư đến mức không nhận ra vực thẳm ngay trước mặt.

Thanh Trà trỏ vào lá The Fool rồi diễn giải:

“Lá The Fool này nói về quá khứ. Cậu từng là một chàng trai ngây thơ vừa bước chân vào một cuộc phiêu lưu mới. Cậu vô tư và lạc quan đến mức cậu chẳng hề nhận ra những nguy hiểm mà cậu có thể phải đối mặt. Cậu cứ mải mê say đắm trong mùi hương của đoá hoa xinh đẹp trên tay mà không chú ý tới những dấu hiệu cảnh báo.”

“Ai cũng biết tớ là học sinh mới chuyển sang trường Harmony năm nay mà…”

“Nhìn này, quang cảnh hình vẽ trong lá bài này còn ám chỉ cả tên họ của cậu luôn nữa nhỉ? Mặt trời trên cao - Dương và núi ở xa xa - Sơn.”

“Chỉ là trùng hợp thôi mà.”

Sơn Nam quyết liệt chống chế.

Thanh Trà nhíu mày khi nhìn lá bài thứ hai.

Lá The Devil này đúng là mang lại cho Sơn Nam một cảm giác rất khó chịu.

Lá bài vẽ một con quỷ có mình người nhưng có thân dưới và đầu là của loài dê đang ngồi trên một cái cột màu đen. Tay trái cầm đuốc của con quỷ hạ xuống thấp, trong khi tay phải giơ lên nhìn như lời chào của tộc người Vulcan trong phim Star Trek. Con quỷ nhìn uy quyền như một vị thần với bộ sừng to kết hợp ký hiệu ngôi sao năm cánh ngược, cùng đôi cánh dơi dang rộng.

Phía dưới con quỷ là một cặp đôi nam nữ hoàn toàn khoả thân. Họ đều có sừng và có đuôi. Điều khác biệt là người phụ nữ có chóp đuôi hình chùm nho. Còn người đàn ông có chóp đuôi là ngọn lửa. Cả hai người đang cùng bị xích cổ. Xiềng xích của họ nối liền vào cái bục mà con quỷ đang ngồi. Không gian xung quanh con quỷ và cặp đôi nam nữ tăm tối như dưới Địa Ngục.

“Ừm. Lá bài này…”

Thanh Trà nhịp nhịp ngón tay lên lá bài The Devil. 

“Cậu có biết tên của con quỷ này không, Sơn Nam?”

“Quỷ Đầu Dê? Quỷ Satan?… Không phải sao?

“Không đâu, Sơn Nam. Đây là Baphomet. Bây giờ người ta coi nó là quỷ. Nhưng vào thời Trung Cổ, những Hiệp Sĩ Dòng Đền từng thờ phụng Baphomet.”

Thanh Trà cười tinh quái.

“Trong hầu hết các tôn giáo cổ, những vị thần đầu dê thường đại diện cho khả năng sinh sản. Baphomet chỉ là một trong những hình ảnh đại diện cho những vị thần xa xưa ấy.”

“Cậu càng nói tớ thấy càng khó hiểu đó, Thanh Trà!”

“Cậu không đọc nhiều về thần thoại và tôn giáo nhỉ, Sơn Nam?”

“Tớ chỉ tập trung học mỗi các môn Toán, Lý, Hoá, Công nghệ…”

Đến tầm này Sơn Nam bắt đầu thấy ái ngại cho kiến thức xã hội của chính mình. Ngoài học những môn mà ba mẹ định hướng thì cậu chẳng biết cái gì ngoài kia cả. 

Thanh Trà hít một hơi dài, rồi thở ra thật chậm. Khuôn mặt cô nàng trở nên nghiêm túc.

“Tớ sẽ nói thật vắn tắt và dễ hiểu vậy. Xuyên suốt lịch sử con người là những cuộc chiến tranh tàn khốc. Lịch sử thường được viết nên bởi kẻ chiến thắng. Và… Vị thần của dân tộc thua trận sẽ bị biến thành ác quỷ trong mắt của dân tộc chiến thắng.”

“Ừm.”

“Nên thật khó để phân định trắng và đen, thiện và ác. Điều tàn ác với người này lại là điều tốt với người kia và ngược lại… Cũng giống như tương quan giữa thú săn và con mồi vậy. Không bao giờ có kết cục toàn vẹn cho tất cả.”

“Ừm.”

“Haizzz… Sơn Nam. Trông cậu vẫn ngơ ngác lắm nhỉ. Chắc tớ sẽ cho cậu mượn bộ ‘The Song of Fire and Ice’ hay ‘Pillars of The Earth’ hoặc ‘The Witcher’ để đọc thêm về tính hai mặt của chiến tranh vậy. Trở lại vấn đề chính nào, Baphomet là xấu hay tốt là tùy ở cách cậu tiếp nhận vấn đề. Cậu hiểu không?“

“Ừm. Hơi hơi. Cậu nói tiếp đi, Thanh Trà.”

“Baphomet đại diện cho tiềm năng sinh sản, khả năng tính dục. Từng có một giai đoạn người ta cho rằng dục năng là xấu xa, là thuộc về quỷ dữ cần phải tiêu diệt. Nhưng rõ ràng, dục năng đâu phải ám chỉ mỗi tình dục. Mọi người luôn hiểu sai học thuyết của Sigmund Freud, chỉ có mỗi Carl Jung là hiểu đúng mà hai ông lại bất hoà với nhau. Đến thế kỷ 21 này, hàng đống người phải đi học Yoga để tìm cách khai mở Luân Xa Sáng Tạo đấy.”

Vẻ hoang mang lộ rõ trên khuôn mặt của Sơn Nam. Sơn Nam bắt đầu nghi ngờ những lời khen của mọi người về trí thông minh của cậu. 

“Xin lỗi, Sơn Nam. Tớ lại đi lạc đề chút rồi. Tớ chỉ muốn nói là khả năng sinh sản đâu chỉ dừng lại ở mỗi việc duy trì nòi giống. Những ai chỉ nghĩ được thế thì thật tầm thường. Khả năng sinh sản chính là khả năng sáng tạo vô hạn. Các vĩ nhân đều sáng tạo theo cách riêng của họ.”

Thanh Trà nhắm mắt lại trong khi hai cánh tay lại dang rộng ra. Điệu bộ cô nàng thật màu mè như thể đang diễn kịch.

“Các nhà văn thì viết, các hoạ sĩ thì vẽ, các nhạc sĩ thì sáng tác những bản nhạc, các nhà khoa học thì tạo ra những phát minh. Các Pharaoh thì để lại Kim Tự Tháp và cái xác ướp của họ. Tất cả những vĩ nhân đều để lại một thứ gì đó cho thế hệ sau. Họ trở nên bất tử không phải qua ADN mà qua những di sản họ để lại cho nhân loại.”

“Tớ bắt đầu dần hiểu…”

“Im, Sơn Nam. Để tớ nói nốt. Do vậy, Baphomet là đại diện cho nguồn năng lượng sáng tạo vô cùng to lớn mà cậu có thể khai thác nếu cậu vượt qua được những xiềng xích này.”

Thanh Trà trỏ vào những cái xích trên cổ cặp đôi nam nữ của lá bài The Devil. 

“Cậu và ‘cô ấy’ đang cùng bị trói buộc bởi một lời nguyền. Số phận của hai người bị gắn kết chặt chẽ với nhau. Hai người cùng là nỗi nghiện ngập của nhau. Cậu như thể món rượu nho ngon lành với ‘cô ấy’, còn ’cô ấy’ là ngọn lửa sống trong cậu. Liệu các cậu có thể vượt qua được những khao khát tầm thường để khai mở những tiềm năng lớn lao hơn không?”

Như một phản xạ, Sơn Nam sờ tay lên vết cắn trên cổ khi nghĩ về người đó. Và hành động đó của cậu không qua được mắt Thanh Trà. 

Thanh Trà trỏ vào lá bài cuối cùng. 

Lá bài The Lovers có bố cục khá giống The Devil. Nhưng quang cảnh của lá bài nhìn rất tươi sáng với mặt trời toả hào quang trên cao và núi ở xa xa. 

Ở giữa lá bài là một vị thiên thần đẹp đẽ và hiền hoà với đôi cánh rộng. Thiên thần ngự trên đám mây, trìu mến nhìn xuống một cặp nam nữ đứng hai bên ngài. Lại một cặp nam nữ khoả thân!

Có lẽ lá bài này mô tả lại Khu vườn Eden và sự sa ngã của loài người. Sơn Nam thấy sau lưng người phụ nữ là một cái cây trĩu quả bị cuốn bởi một con rắn. Nét vẽ đơn giản khiến Sơn Nam không rõ cái cây sau lưng người đàn ông có lá màu đỏ hay đang bị lửa cháy.

“Lá này nói về tình yêu và sự sa ngã hở, Thanh Trà?”

“Nếu cậu thích nghĩ như thế thì nó là như thế. Ý nghĩa lá The Lovers là những sự lựa chọn mà.”

Thanh Trà gật đầu với Sơn Nam. Cô nàng trầm ngâm một chút:

“Từng có một thời, khi cuộc sống của loài người quá vất vả và khổ sở thì họ coi việc Adam và Eva ăn Trái Cấm rồi bị trục xuất khỏi vườn Eden là một tội lỗi. Đó là tội lỗi khởi nguyên của nhân loại mà khiến mọi đứa trẻ sinh ra đều phải chịu phép rửa tội.”

“Ra là thế.”

“Nhưng nghĩ mà xem, nếu Adam và Eva không ăn Trái Cấm từ Cây Tri Thức thì có lẽ giờ vườn Eden chỉ có mỗi hai người bọn họ sống đời đời. Khi đã bất tử thì ai cần sinh con nữa? Và như thế thì nhân loại đâu tràn lan khắp trái đất như bây giờ.”

Điều này Sơn Nam hoàn toàn đồng tình. 

Thực tế thì tuổi thọ tăng cao luôn đi kèm với tỉ lệ sinh giảm. Ba mẹ của Sơn Nam chỉ có hai người con là cậu và em trai Sơn Việt. Trong khi ông bà nội Sơn Nam thì có bốn người con. Còn ông nội của cậu là người con thứ 11 trong tổng số 12 người con của cụ nội. 

Thanh Trà tiếp tục diễn giải:

“Nên với tớ, lá The Lover nói về sự lựa chọn. Liệu cậu và ’cô ấy’ sẽ chịu đựng xiềng xích - chấp nhận sự sắp đặt có sẵn - rồi sống nhàm chán trong vùng an toàn. Hay là cậu và ‘cô ấy’ sẽ cởi bỏ xiềng xích - sẵn sàng mạo hiểm - mở rộng thế giới và tạo nên lịch sử. Sự lựa chọn hoàn toàn nằm trong tay tất cả chúng ta.”

Sơn Nam bất động. Cậu không thể nghĩ được gì để nói với Thanh Trà. Tâm trí cậu mông lung như đang bị một đám mây mờ mịt bao phủ. 

Thanh Trà tiếp tục nói nhưng rất khẽ, tựa hồ cho mình cô nàng nghe.

“Oh. Vẫn còn một sự lựa chọn thú vị nữa. Đó là quay trở lại vườn Eden, xâm nhập từ phía Đông khu vườn, tiêu diệt các thiên thần Cherubim và ăn trái từ Cây Sự Sống. Ta sẽ đạt được sự bất tử và sánh ngang với Đấng Sáng Tạo…”

Rengggg!

Chuông báo thức trên điện thoại của Sơn Nam vang lên. Bình thường là giờ này cậu đang ở phòng nghỉ trưa dành cho nam sinh của trường Harmony.

“Sắp đến giờ học ca chiều rồi. Tớ phải về lớp đây. Cảm ơn cậu vì bữa trưa và buổi đọc bài này nhé, Thanh Trà.”

“Không có gì, Sơn Nam. Trưa mai cậu hãy trở lại đây nhé, tớ muốn giới thiệu tới cậu vài quyển sách nên đọc.”

Thanh Trà đứng dậy. Cô nàng lững thững đi theo tiễn Sơn Nam ra tận cửa Thư Viện.

“Và… nhờ cậu nhắc Chủ Nhân của cậu mang trả cuốn ‘The Legendary Adventure of Sir Sol and Lady Luna’ mà cô ấy đã mượn của tớ nhé.”

“Chủ Nhân…?”

Sơn Nam lúng túng hỏi Thanh Trà. 

“Cậu là Bloodbound của Hồ Thu nhỉ? Dấu ấn Bloodbound trên cổ cậu thoang thoảng mùi hương hoa ly của Hồ Thu còn gì?”