NGOẠI TRUYỆN 1:Ba Con Catherine Lạc Vào Hội Chợ Kỳ Dị

Sáng chủ nhật, Catherine vừa định ngủ nướng thì ông Jonathan hùng hổ xông vào:

"Con, dậy! Ba phát hiện có hội chợ giảm giá — vé vào cổng 0 đồng, ăn chơi thả ga!"

Catherine nhắm mắt trả lời:

"Ba, nghe mùi trap nặng lắm đó."

Ông Jonathan phớt lờ, ôm Catherine lôi dậy như lôi bao gạo, nhét đại cái áo khoác cho cô rồi kéo đi.

Trên đường đi, Catherine mới ngớ người nhìn lại... Thì ra cái "hội chợ" là một khu vui chơi tạm bợ dựng giữa cánh đồng, treo bảng:

"Hội Chợ Phá Giá - Chơi Là Cười".

Nhưng nhìn kỹ, có cảm giác hơi... rùng rợn: Lều vải bay phất phơ, bóng người chạy tới chạy lui như phim ma.

Ông Jonathan thì háo hức như đứa trẻ 5 tuổi, kéo tay Catherine chạy xồng xộc vào.

Đã vào tới đây rồi, Catherine đành buông xuôi: "Tới luôn."

Món đầu tiên ông Jonathan chọn là... "Thử Thách Mê Cung Gương".

Nhưng chưa kịp bước vào, ba Catherine đã đập trán vô tấm kính đầu tiên.

"Ối mẹ ơi!!"

Ông ôm trán ngồi bệt xuống đất, Catherine gập bụng cười như điên.

Chưa hết, ông vừa đứng dậy định đi tiếp thì lại... đập trán lần hai.

Lần này Catherine lăn ra đất thở không nổi.

Cuối cùng, hai ba con quyết định đi bò sát đất để khỏi đập đầu — trông y chang cặp thằn lằn bị lạc giữa rừng.

Thoát khỏi mê cung, ông Jonathan nhắm ngay một trò mới:

"Đua Xe Hơi Đạp Chân" — tức là mấy cái xe đồ chơi phải... đạp bằng lực chân.

Hai cha con nhào vô, ai ngờ xe nhỏ xíu, Jonathan ngồi vào thì... mắc kẹt luôn, hai chân vắt ra ngoài như con tôm.

Catherine thấy vậy thì không nhịn được, vác điện thoại ra quay clip "Ba tôi hóa thành bánh mì kẹp thịt".

Ông Jonathan la bài hãi:

"Con ơi cứu ba ra lẹ, đừng đăng TikTok ba!!!"

Catherine cười gian:

"Ba phải hứa tối nay bao con ăn pizza, không là con treo clip này lên 10 hội nhóm!"

Ông Jonathan ngậm ngùi:

"Được rồi... ba thề...!"

Thế là giải cứu thành công "bánh mì nhân ba" khỏi xe đua.

Trò tiếp theo — bắn súng nước.

Ba con hăng máu bắn lung tung, mà không hiểu sao... viên nào viên nấy toàn bay ngược vào người nhau.

Kết quả: Catherine ướt từ đầu tới chân, tóc dính bết lại trông như cá trê lai.

Ba cô thì áo quần ướt nhẹp, quần short xệ tận gối, nhìn chẳng khác nào tấm giẻ lau di động.

Nhưng chưa đủ, ông Jonathan còn hào hứng:

"Con ơi, còn trò Đấu Gối Đệm Khổng Lồ nữa kìa! Đánh nhau bằng gối bông nè!"

Hai cha con nhào vô, đánh cho đã đời, lăn lộn như hai con gấu trúc trong lồng.

Cuối cùng ngã chổng vó ra, nằm thở hồng hộc, mặt mũi dính đầy... bông gòn.

Tưởng xong rồi, ai dè... MC của hội chợ hú lớn:

"Thưa quý vị, đã đến giờ thi... Cuộc thi tìm ra Gia Đình Ngố Nhất Hội Chợ!!!"

Ba Catherine lập tức giơ tay:

"Đây! Đây! Ba con tui tham gia!!"

Catherine muốn trốn luôn xuống đất nhưng bị ba lôi lên sân khấu.

Phần thi: Mỗi gia đình phải... giả tiếng động vật.

Ông Jonathan nhận phần làm... con bò. Catherine đành ôm đầu chấp nhận làm... con vịt.

Khi tiếng nhạc nổi lên, ông Jonathan bắt đầu "Ò-Ò-Ò-Ò" một cách... như bò đứt hơi.

Catherine cũng cố quạc quạc, nhưng do cười quá nên toàn ra tiếng... quàng quạc như gà hấp.

Khán giả cười lăn cười bò.

Cuối cùng, dĩ nhiên, hai ba con ẵm luôn giải "Gia đình nhây nhất hành tinh", được tặng một... cái nồi cơm điện cũ và một thùng mì tôm sắp hết hạn.

Ông Jonathan ôm nồi cơm cười to:

"Quá hời! Quá hời! Con thấy chưa, ba có tầm nhìn xa trăm mét mà!"

Catherine gục mặt:

"Ba ơi... Ba là boss tổ lầy luôn rồi."

Trên đường về, Catherine ngồi sau xe, ôm thùng mì, miệng vẫn còn cười tủm tỉm.

Dù tóc tai bù xù, áo quần ướt nhẹp, bụi bặm lem nhem — nhưng hôm nay, cô thấy mình có một ngày "khùng điên" nhất và vui nhất từ trước tới giờ.

Bởi vì... bên cạnh cô, luôn có một người ba "bá đạo nhất vũ trụ".