Chương 1: Quá Khứ Đau Thương

Lục Ngụy Hoa, hay còn gọi là Hải Anh, là đứa con duy nhất của một gia đình đầy bi kịch. Sinh ra trong một gia đình có cha là người chính đạo, mẹ là người ma tộc, cô từ khi còn bé đã phải gánh chịu sự xa lánh của thế giới. Mái tóc trắng như tuyết và đôi mắt trái màu không giống ai là những đặc điểm khiến cô bị coi là "kẻ ngoài cuộc," một người thuộc về ma tộc, dù thực tế, cô chỉ là đứa trẻ vô tội.

Cha cô, Lục Trường Sơn, là một vị tướng nổi tiếng trong hàng ngũ những người chính đạo, luôn chiến đấu để bảo vệ công lý. Mẹ cô, Ngụy Lan, là một người thuộc ma tộc, một nữ chiến binh xinh đẹp và mạnh mẽ. Tình yêu giữa họ là một bi kịch từ khi bắt đầu, vì không ai trong thế giới đó chấp nhận họ đến với nhau. Họ yêu nhau chân thành, nhưng chính tình yêu đó đã đưa họ đến cái chết.

Khi Hải Anh chỉ mới lên ba, cha mẹ cô bị sát hại trong một cuộc tấn công từ những kẻ thù của ma tộc. Cả hai chết trong tay những kẻ mang danh chính đạo, những kẻ không thể tha thứ cho tình yêu giữa họ. Để bảo vệ cô, một người nông dân tốt bụng đã nhận nuôi cô, nhưng cuộc sống của Hải Anh không bao giờ dễ dàng. Cô luôn bị gọi là "ma nữ," là "quái vật" bởi những đứa trẻ trong làng, những người không thể chấp nhận sự khác biệt của cô.

Hải Anh lớn lên trong cô đơn và nỗi buồn. Cô tìm kiếm sự chấp nhận nhưng chỉ nhận lại sự xa lánh. Dù sống trong gia đình nuôi, cô vẫn không thể tìm thấy hạnh phúc. Cô sớm nhận ra rằng, không ai có thể nhìn thấy cô là một con người bình thường. Những ánh mắt đầy sợ hãi và khinh miệt vẫn luôn bám theo cô, khiến trái tim cô ngày càng thêm lạnh lẽo.

Một ngày, trong lúc cô đang lang thang trong rừng để tìm sự yên tĩnh, một cuộc tấn công bất ngờ xảy ra. Những người của hoàng cung, những người mạnh mẽ nhất trong đám thần linh, đã được phái đến để tiêu diệt cô. Họ biết rằng sự tồn tại của một sinh vật như cô là một mối nguy hiểm tiềm tàng, và họ không thể để cô sống sót. Nhưng điều không ai ngờ tới là, trong giây phút đối diện cái chết, cô lại gặp người mà sau này sẽ trở thành tình yêu đầu đời của mình.

Anh là một trong những chiến binh mạnh nhất trong hoàng cung, người được giao nhiệm vụ tiêu diệt cô. Nhưng khi nhìn thấy cô, anh không thể làm theo lệnh. Ánh mắt trong veo, khuôn mặt dịu dàng, và sự yếu đuối của cô khiến anh không thể xuống tay. Thay vào đó, anh nói dối rằng cô không phải là một kẻ tầm thường, rằng cô có một sức mạnh tiềm ẩn và đáng để sống sót. Để cô chạy trốn, anh hứa sẽ không giết cô, nhưng đồng thời, anh cũng hứa sẽ không bỏ cuộc, sẽ tiếp tục truy tìm cô.

Cô không hiểu, không muốn hiểu. Cô chỉ cảm thấy sợ hãi. Sợ hãi vì ánh mắt của anh, ánh mắt có chứa yêu thương mà cô không thể nào chấp nhận. Cô đã quá quen với sự xa lánh, với những lời nguyền rủa. Nhưng anh không giống những người khác. Anh luôn bám theo cô, luôn bày tỏ tình yêu, dù cô không bao giờ đáp lại.

Và sau năm năm chạy trốn, khi cô lên 18 tuổi, trái tim cô đã dần thay đổi. Những lời anh nói, những hành động kiên trì của anh đã khiến cô không thể tiếp tục né tránh. Cô nhận ra rằng, tình yêu mà anh dành cho cô là thật lòng, và dần dần, cô cũng đón nhận tình cảm đó. Nhưng đó chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi.

Mối tình của họ chưa kịp chớm nở đã bị phá vỡ. Khi chính đạo đến để xử lý cô, người đàn ông mà cô yêu đã hy sinh để cứu cô, để cô có thể chạy trốn. Lý trí cô tan vỡ trong khoảnh khắc đó. Một phần của cô chết đi cùng anh, phần còn lại biến thành hận thù, đen tối và đầy sự trả thù.

Hải Anh, trong nỗi đau tột cùng, đã biến thành một sinh vật khác, một nửa quỷ, nửa người. Cô mang trong mình sức mạnh hắc ám tột cùng, cùng với sức mạnh ánh sáng mà cha cô đã truyền lại. Cô ra đi trong đêm tối, để lại phía sau một đống đổ nát, và bắt đầu hành trình trả thù.

Cô không biết rằng, trong tương lai, khi cô đã sống qua 1000 năm, tình yêu đã chết ấy sẽ lại một lần nữa xuất hiện, nhưng lần này, người yêu của cô sẽ không nhận ra cô nữa.