Chapter 04

"Eugh... Urk..."

"Hera..."

Hera không biết... đã bao lâu trôi qua kể từ cái lúc cô nhìn thấy 'mẹ' mình nằm dưới đất

Cô không thể nhận ra được mặt mẹ, nhưng cô có thể nhận ra bộ quần áo rách rưới mà cái xác đó mặc

Nó có bị thấm đẫm bởi màu đỏ lạnh của máu cũng không thể dấu được những họa tiết đó

Nhất là khi chính cô là người đã thêu lên nó 

"Agh.... ! Kugh..."

Cô cảm thấy buồn nôn, mặc dù cô vẫn chưa ăn gì kể từ lúc đó

Ngay lúc trước, mẹ cô vẫn còn cười với cô, còn chơi cùng cô trong căn bếp

Vậy mà sau đó chỉ vài phút cô đã nhìn thấy thân thể không hoàn thiện mẹ cô đang nằm dưới sàn

Căn nhà - thứ minh chứng cho cuộc đời cô cho đến bây giờ cũng tan hoang, đẫm máu do cuộc chiến của Buyer cùng con sói khổng lồ đó

Mẹ... Ngôi nhà, và theo phản ứng của Buyer, bố cô nữa

Tất cả đều biến mất chỉ trong một khoành khắc ngắn ngủi

"Urrk..."

Những tiếng nấc và khóc cứ liên tục vang lên, Hera không dừng nó lại được

Đó không phải là lỗi của cô

Không đời nào nó là lỗi của cô được

Nhưng việc chỉ còn một mình cô sống sót, cộng thêm cả cú sốc tâm lý, cô không thể ngưng bản thân mình có những suy nghĩ tiêu cực

... Liệu cô có nên chết đi không ?

Cô là một đứa trẻ ngoan ... Cô sẽ được lên thiên dường đúng chứ ? 

Cô sẽ gặp được bố mẹ mình 

-Soạt 

"Uhh... ?"

Ngay lúc đó, cô có thể cảm thấy hai cánh tay ôm lấy mình từ đằng sau

Buyer đang ở đây ư ?

Ah

Nếu Buyer ở đây, cô hoàn toàn có thể để lại cơ thể này cho cô ấy mà, phải chứ ?

"Buyer..."

"Shhh..."

Như thể biết cô đang định nói gì, Buyer đã ngưng cô lại trước khi lời nói thoát ra

"Hera... Tớ không biết cậu đang nghĩ gì"

"..."

"Nhưng tớ chắc chắn tớ không muốn nghe chúng"

"Tớ biết cậu đã trải qua những chuyện gì, tớ hiểu mà"

Hiểu ?

Hera cảm thấy một sự tức giận vô cớ khi nghe đến từ đó

Cái giọng điệu đó là sao chứ ? Ý cô ta là việc này không lớn đến thế sao ?

Cô đẩy Buyer ra, có lẽ vì cơ thể của cả hai đều giống nhau nên Hera dễ dàng làm được như vậy

"Cậu ...! Cậu làm sao mà hiểu được chứ !? H-"

Nhưng ngay khi nhìn thấy được ánh mắt của Buyer, Hera đã ngừng lại ngay

Một đôi mắt trống rỗng, vô hồn

Hera không biết phải nói... hay thậm chí là phản ứng như nào

"Đừng bỏ tớ đi nhé ?"

Vẫn với ánh mắt đó, Buyer lại đi lại gần cô, ôm lấy Hera

"S-sao cậu biết ..."

Hera không nhớ là mình đã nói ra những suy nghĩ vừa nãy của cô

Chẳng lẽ là do ở nơi đây, Buyer có thể nghe được suy nghĩ của mình ?

Không đúng... Hera hoàn toàn không biết được Buyer đang nghĩ gì hiện tại

"... Chuyện đó không quan trọng"

Hera có thể thấy được, không, cảm nhận được, rõ ràng là Buyer đang dấu thứ gì đó 

*

Nhìn Hera đang ngủ trong vòng tay tôi lại khiến tôi nhớ đến chính bản thân mình trong quá khứ 

Có lẽ cũng vì vậy mà tôi đoán được cô đang nghĩ gì

Trước khi đi vào lại tiềm thức, tôi đã di chuyển cơ thể mình đi đủ xa để có thể coi là một khoảng cách an toàn rồi

Đương nhiên, là một người lính tôi có nhớ phải xóa vết chân trong khi đi tới đó

"..."

Chúng ta có lẽ không khác nhau đến vậy nhỉ ?

Tôi và Hera là hai người ở hai thế giới khác nhau

Khác giới tính

Độ tuổi

Ngoại hình

Tưởng như không thể có thứ gì khác nhau hơn thế, cơ mà hoàn cảnh của tôi không khác Hera là mấy... thứ không giống thì có lẽ chỉ là tôi bất hạnh hơn, do tôi đã sống lâu hơn Hera

Tôi không muốn Hera đi vào vết xe đổ của tôi 

Thương hại sao ?

Không

Có lẽ là do đồng cảm

Tôi biết nó đau thế nào, khi bạn là một mình, mặc cho việc bạn đang sống giữa một xã hội 

Có thể, khi Hera lớn lên, em sẽ không còn cô đơn

Em sẽ có những người bạn đáng tin 

Em sẽ có một tình yêu đích thực

Em sẽ có một cuộc sống hạnh phúc

Em sẽ cứu được thế giới này khỏi sự hỗn loạn của quân đoàn quỷ

Em sẽ quên đi một 'Buyer' đã từng tồn tại

Có lẽ, em sẽ nghĩ rằng 'Buyer' chỉ là một người bạn tưởng tượng mà mọi đứa trẻ đều có

Chỉ là một bóng ma giúp em vượt qua được quá khứ khó khăn này

Nhưng như vậy cũng không sao

Ít nhất, cho đến khi hạnh phúc đến với em 

Khi màn đêm còn chưa chịu rời khỏi 

Tôi sẽ ở bên cạnh em

Hãy để tôi được hữu dụng cho em

Và làm ơn

'Hãy trở nên thật hạnh phúc nhé'