Chapter 06

Con là một phước lành của nữ thần

Đó hẳn là câu nói mà những đứa trẻ đều được nghe thấy ở vùng đất này

Là một câu nói đơn giản để bộc lộ sự yêu thương mà cha mẹ dành cho một đứa trẻ

Nhưng đối với Celestia, nó lại có nghĩa khác

Cô thực sự được coi là một phước lành theo đúng nghĩa đen

Kể từ khi sinh ra, cha mẹ cô đã ngay lập tức đưa cô cho nhà thờ, và từ đó, cô được nuôi lớn bởi các cha sứ cùng các sơ

Tách biệt khỏi những đứa trẻ đồng trang lứa

Nói không sai khi cô được nuôi để vung kiếm cho đất nước

Một nhiệm vụ cao cả

Nhưng Celestia cũng ý thức được những việc mà những kẻ được gọi là 'cha sứ' và 'sơ' nuôi dưỡng cô làm gì ở sau lưng cô

Họ sử dụng cô như một thứ công cụ để kiếm thêm cho nhà thờ 

Như một thứ công cụ để truyền giáo

Nhưng công việc họ giao cho cô vẫn là bảo vệ những người dân vô tội, nên Celestia vẫn tiếp tục với nhiệm vụ của mình trong nhiều năm

Cứ tiếp tục như vậy trong một khoảng thời gian dài, bởi sự giáo dục của các 'cha sứ', cô chưa từng có được một suy nghĩ nào dành cho bản thân cả 

'Con là phước lành được ban cho chúng ta bởi nữ thần'

Đó chỉ là vế đầu thôi

'Là phước lành của loài người'

Cô vung kiếm cho nhà thờ

Cô vung kiếm cho người dân

Cô vung kiếm không phải vì cảm xúc, hay lòng thương xót

Không phải để bảo vệ người khác

Mà vì cô được dạy rằng đó là một điều đúng đắn

Điều đó là cho tới khi cô vào tổ đội anh hùng 

Một tổ đội nhỏ, gồm những người mạnh của mạnh

Cô học được cách bảo vệ người khác từ anh hùng

Học được sự xót thương từ thánh nữ

Học được những kỹ thuật mới từ xạ thủ

Học được cảm xúc từ đại pháp sư 

Những bài học của nhà thờ, những gông kìm dường như hoàn toàn bị phá vỡ khi cô gặp được họ 

Và giờ đây, ngay cả sau khi quỷ vương đã chết, cô vẫn tiếp tục vung kiếm

Vì những kẻ bất hạnh, những người vô tội

Vì một tương lai mà cô còn không chắc liệu cô có tồn tại để nhìn thấy nó

Phải

Cô... mặc dù đã đi cùng những con người tốt của tốt... Celesstia vẫn không tài nào có thể vung kiếm cho mình được

Cô vẫn... chưa thể hoàn toàn phá bỏ mọi gông kìm của quá khứ, vẫn chưa thể 'ích kỷ', chưa biết được sự tự do 

"....!?"

Cô đột ngột dừng lại

Celestia đã nhìn thấy một thứ khiến cô bị tách ra khỏi dòng suy nghĩ

Một sinh vật sống đang ở đằng sau những lùm cây kia

*

'Đây là lần đầu tớ nhìn thấy một hiệp sĩ đấy... Họ... như những người mà ... mẹ tớ kể về vậy'

Đúng như lời Hera, trước mắt tôi là một kỵ sĩ với một bộ giáp to hơn hẳn những người kỵ sĩ đứng đằng sau

Không chỉ bộ giáp, cả vũ khí - cái thanh kiếm to bằng một ngọn đồi kia - cũng là hàng ngoại cỡ nốt

Việc vung nó như vung một cành cây như vậy rõ ràng là nhờ thứ 'ma thuật' tồn tại ở thế giới này

Tôi từ chối việc tin vào một người nào có thể vung cục sắt khổng lồ đó xung quanh chỉ với sức mạnh thuần

"..."

Những bộ giáp trắng, cùng viền vàng và một chiếc áo choàng với biểu tượng ở đằng sau

Nhìn thế nào cũng không thể là một đội quân bình thường 

'Hera, cậu có biết biểu tượng đó không ?'

'...'

'Hera...'

'Ah.. .Tớ không nhớ tớ đã thấy nó ...'

Hm...

Vậy là Hera không biết

Âu cũng là một điều tự nhiên, sống ở một nơi biệt lập như vậy...

"..."

'B-buyer ? Tớ nghĩ bộ giáp đó...'

'Không đời nào'

Đây không phải lần đầu tiên tôi lẩn trong bụi thế này

Ẩn mình là một trong số ít những thứ tôi tự tin khi làm lính

Nhưng rõ ràng

Cái bộ giáp khổng lồ đó đang nhìn thẳng tới chúng tôi 

Tò mò giết con mèo

Tôi từ từ lùi lại ra phía sau 

-Cạch

'B-buyer !! Đưa cơ thể cho tớ mau !'

'Bình tĩnh nào Hera...'

Bộ giáp đó tiến lên một bước, tôi lại lùi về, hai mắt không rời khỏi nó

'Buyer !'

"!?"

Một cơn đau đầu bỗng xuất hiện, có vẻ là do Hera đang cố chiếm quyền kiểm soát cơ thể này

Đương nhiên, tôi không thể đưa nó cho cô khi tôi đang ở trong một tình huống nguy hiểm được 

Nhận ra việc mình vừa làm đã gây tổn thương lên Buyer, Hera lập tức dừng lại 

"!!"

Tôi có thể cảm thấy suy nghĩ tiêu cực của Hera, và nó đang lớn dần lên trong tiềm thức của tôi

'Hera ?'

'...'

...

"Tch..."

Tôi phải giải quyết tình huống này cho nhanh 

Ngoài kỵ sĩ lớn một cách bất thường đó, ở đằng sau tôi có thể thấy thêm cả chục những bộ giáp na ná như vậy nữa

Có những kỵ sĩ thậm chí còn không đeo mũ giáp

Cũng nhờ thế mà tôi biết được đội này có tồn tại cả nữ giới nữa

Điều đó là một điều tốt, bởi trên chiến trường, tôi đã nghe không biết bao nhiêu câu chuyện về những tổ đội lính chỉ có đàn ông bắt đầu mất chí mà hi*p d*m những người phụ nữ trên chiến trường rồi

Đương nhiên, điều này không phổ biến đến thế, nhưng tôi biết là nó có tồn tại

Tôi cần phải bảo vệ cơ thể này của Hera nữa, nên không đời nào tôi chịu chấp nhận một khả năng đen tối như vậy cả

Trong đội lính này có phụ nữ, vậy có thể coi như là giảm thiểu khả năng đó một nửa rồi

*

Nhỏ quá 

Thứ Celestia cảm thấy nhờ năng lượng thánh của cô hơi nhỏ so với bọn quái cô đang tiêu diệt

Một con goblin chăng ? Hay một con non ?

Cô không biết, nhưng nếu nó nhỏ đến vậy, việc giết nó bằng tay không là hoàn toàn có thể

Nó đang lùi lại à...

Lạ thật, bọn quái vật của binh đoàn quỷ thường không có trí thông minh, nếu có thì cũng chỉ có những con cấp cao có mà thôi

Thứ đang ở trong bụi rậm kia chắc chắn không phải một con quỷ cấp cao

Năng lượng ma thuật quá yếu, và cơ thể nó cũng nhỏ nữa

...

Một khả năng khác hiện lên trong tâm trí Celestia 

Con người

"Nếu không muốn chết, đứng lên và giơ hai tay lên"

Vì chưa chắc chắn, Celestia đưa ra một lời đe dọa

Từ bụi cây, một hình hài nhỏ nhắn lộ ra 

"Con người ?"

Celestia lập tức bỏ kiếm xuống

"Người sống sót !!"

Những người lính đằng sau ngay khi nhìn thấy đã cô ta đã thét lên

Việc này là dễ hiểu

Bởi họ đã đi qua 3 ngôi làng mà không có bất kỳ một ai sống sót cả....