Chương 3: Thành phố Sắt, Ferrum

Chương 3: Thành phố Sắt, Ferrum

Thành phố Sắt Ferrum nằm ở phía đông Lãnh địa Vàng son, ẩn mình giữa dòng sông uốn lượn và những ngọn đồi non trẻ, dùng những tia sáng bình minh để tô lên bức tranh phồn thịnh của vùng đất đầy sức sống.

Ferrum là trung tâm của vật liệu và công nghệ với rất nhiều cửa hàng, xưởng gia công tiên tiến với những công trình to lớn, tràn đầy vết tích của hoạt động thương mại.

Khu vực Cổng dịch chuyển nằm ở phía nam thành phố, là đế chế của những nghệ nhân, Cổng ở đây được trang trí kỳ công hơn hắn so với Trạm Bình minh và Thị trấn nhỏ đơn sơ của Sara, có 6 cánh cổng được đặt lên một giàn khung kim loại cao lớn, mỗi cổng một tầng, thiết kế này nhằm tối ưu hóa không gian sử dụng trong một thành phố nhộn nhịp nhưng chật chội.

Sara và Luna bước ra từ Cổng dịch chuyển ở tầng thứ 5, hiện lên trước mắt họ là một không gian mở có kết cấu trần nhà với 4 cây cột ở 4 góc, bao xung quanh là hàng rào, không có tường.

Lúc này đang có rất nhiều người đứng đợi sẵn bên trong, âm thanh ồn ào của tiếng người hòa lẫn với tiếng động cơ vang lên từ phía xa chào đón người lữ hành mới đến. Luna có chút choáng ngợp trước khung cảnh và mùi vị rỉ sắt xung quanh đến mức cô hơi nhíu mày khó chịu, điều chỉnh cảm xúc, cô bước ra ngoài đi theo người đồng hành đã tiến trước một bước.

Luna nhìn ra xa, nhanh chóng bị cảnh vật phía xa hấp dẫn, đi thẳng đến lan can, những dãy nhà cao ngất theo cổ điển sử dụng những vật liệu hiện đại tạo ra một phong cách rất riêng biệt, từ góc này, cô có thể nhìn thấy một tòa tháp cao nổi bật ở trung tâm từ đó chia làm 4 đoạn đường chính theo các hướng, dọc theo cả đoạn đường là những cửa hàng vật liệu lớn nhỏ.

Khung cảnh đông đúc này khiến Luna có hơi e ngại, cô không ngờ lại có nhiều người như vậy, Sara đến bên cạnh, khẽ cười.

“Thành phố Ferrum được mệnh danh là thành phố sắt đỏ, thiên đường của những Người chế tác, nơi đây thật trung rất nhiều loại nguyên vật liệu chế tác khác nhau, hiện tai chúng ta chỉ đi tham quan qua thôi chứ không có điều kiện để mua sắm đâu, với lại, mục tiêu của chúng ta không phải nơi này.”

Luna liếc mắt nhìn, bình tĩnh nói.

“Anh có vẻ quen với nơi này.”

“Đúng vậy, có chút hồi niệm.”

Sara và Luna không nói gì thêm, họ bước vào chiếc thang máy bên cạnh, trong tiếng ma sát của ròng rọc, họ được đưa xuống bề mặt, trên con đường đi đến cửa ra, họ bất ngờ nghe một tiếng gọi.

“Cô gái trẻ, có thể dừng lại một chút không? Đúng rồi cô đấy.”

Luna tò mò nhìn xung quanh, tìm kiếm nơi phát ra tiếng nơi, một người đàn ông ngồi góc đường, màu da rám nắng, khuôn mặt hằn sâu nếp nhăn nơi đáy mắt, vóc người cao lớn, đoán chừng là một người đàn ông trung niên quen thuộc với những công việc nặng nhọc.

Không e dè, Luna bước gần hơn chỗ người đàn ông, Sara im lặng theo sau, miệng khẽ mỉm cười trông có vẻ thích thú. Luna âm thầm quan sát và nhìn thấy chiếc Huy hiệu viền bạc, xác định đây chỉ là một NPC, cô lên tiếng hỏi.

“Ông tìm tôi?”

“Không thể chính xác hơn, cô gái nhỏ, cô là một người Xứ khác mới vừa đặt chân đến thành phố Ferrum đúng không?”

Luna gật đầu khẳng định, không ngạc nhiên khi ông ta biết điều đó, cô nghĩ, đây chắc hẳn là một nhiệm vụ.

“Chào mừng đến với Ferrum, Thành phố Sắt đỏ, lão đây là Theory, chủ một cửa hàng vật liệu nhỏ nằm ở góc đường 3 Ngọc Bích, tôi có một khẩn cầu nhỏ, cô có đồng ý giúp tôi không.”

“Ống muốn tôi giúp gì?” Luna cũng rất phối hợp mà tiếp nối cuộc trò chuyện.

“Là như vậy, hôm kia lão đây mới nhận được một đơn hàng quan trọng, nhưng sự lơ ngơ của mấy đứa học việc trong tiệm của lão đã làm mất vài nguyên liệu trong đấy, chúng tập trung ở Bãi đá Thợ săn, lão đây cũng có tuổi rồi nên không dám liều mạng.

Vì thế, không biết cô gái nhỏ xinh đây có thể giúp lão đến Bãi đá Thợ săn để thu thập 3 nguyên liệu cần thiết không?”

Luna suy tư một chút, từ từ trả lời.

“Nếu tôi trả lời là không thì sao?”

Lão chủ tiệm bật cười.

“Thì có sao đâu, cô gái nhỏ, tôi sẽ tìm sự trợ giúp khác, như vậy, câu trả lời của cô là?”

Khóe môi hơi hướng lên trên, Luna gật đầu.

“Không có vấn đề gì, tôi muốn biết Bãi đá Thợ săn đang ở đâu?”

“Khoan đã.” Lúc này bên cô vang lên một âm thanh quen thuộc, Sara nhìn người đàn ông, khẽ cười.

“Ông đây hình như chưa nói về vấn đề thù lao nhỉ, ông hẳn cũng không định hồi trả bằng vài lời cảm ơn hay khen tặng gì đâu ta.”

Nghe vậy, lão chủ tiệm phá lên cười, tiếng cười vang đội khiến người đi đường không khỏi liếc nhìn.

“Tất nhiên là không rồi, chàng trai trẻ, lão đây là chưa nói đến thôi, người trẻ tuổi không nên sống vội đến vậy.

Như vậy, với mỗi nguyên liệu mang về, tôi sẽ trả cho cô gái nhỏ đây 500 đồng, thế này được chưa.”

Luan liếc nhìn Sara, chỉ thấy anh ta đứng khoanh tay, cười cười, không có ý gì là phản đối, cô quay đầu lại đối mặt với người chủ tiệm, nói.

“Được rồi, cụ thể như thế nào.” 

Lão chủ tiệm tương tác cái gì đó với Huy Hiệu của mình, một cuộn giấy thông tin xuất hiện trước mặt Luna, bên trên ghi rõ tên người ủy thác, yêu cầu cụ thể, tiền công và thời gian hoàn thành.

“Hợp đồng đây, tính ra lão đây vẫn chưa biết xưng hô như thế nào với cô gái nhỏ đây, và anh chàng sống vội bên cạnh nữa.”

“Sara.” Sara lấy Huy hiệu người Hướng dẫn của mình ra, đặt lên phần dưới cùng của tờ hợp đồng, thông tin của anh hiện lên vị trí người giám sát bên phần người nhận.

“Luna Vy.” Luna lấy Huy hiệu của mình ra, bắt chước theo Sara, tên cô hiện lên phần người tiếp nhận ủy thác.

Sara đứng bên cạnh tranh thủ giải thích.

“Đây là loại hợp đồng ủy thác cá nhân, sẽ không nhận được điểm thành tựu tích lũy cần thiết để nâng cấp Huy hiệu nhưng là phương pháp kiếm tiền hiệu quả.”

Trong mắt Sara, những loại nhiệm vụ này không có quá nhiều giá trị đối với những người theo đuổi cấp bậc Huy hiệu, nhưng ưu thế ở chỗ đơn giản, dễ thực hiện, tiền công cũng cao, đối với một người mới như vị khách này của mình, đây cũng là một kiểu trải nghiệm, anh chỉ đóng vai trò hỗ trợ để bảo đảm tính công bằng, anh nói tiếp.

“Bình thường mà nói, những người muốn ủy thác sẽ đến bảng chiêu mộ để đăng tuyển thông tin, người nhận ủy thác thông qua yêu cầu và phần thưởng mà quyết định có nhận hay không. Những trường hợp như ông đây thực ra là khá hiếm đấy. Lần sau gặp việc như vậy, cô gái nhỏ nhớ không để quên thương lượng kỹ càng phần hợp đồng.”

Lão chủ tiệm đứng bên cạnh nghe vậy cũng không giận, cười khan nói.

“Đi đăng tuyển thì phải tốn phí, cậu trai trẻ, đừng tính toán như thế, được rồi, cô hãy giữ lấy hợp đồng, khi hoàn thành nhiệm vụ, đến cửa hàng số 3 Ngọc Bích để đổi thưởng, tôi có việc bận đi trước đây.”

Nói rồi, ông quay đầu đi thẳng, bóng ông nhanh chóng biến mất trong góc tường.

Luna suy tư một chút về quá trình vừa rồi, hỏi người Hướng dẫn của mình.

“Ông ấy cố tìm chọn tôi vì biết tôi là người mới, thiếu kinh nghiệm sao?”

“Một phần thôi, không gặp cô thì ông ta cũng sẽ tìm một người khác, những người như cô không thiếu chọn loại nhiệm vụ này.” Những người như cô ở đây là ám chỉ người Xứ khác, chỉ có họ mới tiếp nhận ủy thác. 

Quả thật ông ta có ý định thăm dò cô gái này vì thấy bộ trang bị người mới của cô ta, nhưng chắc chắn không có ý định gian dối quá nhiều, vì dù sao, người mới này có hướng dẫn viên.

Sara hỏi.

“Cô có ý định thực hiện nhiệm vụ luôn hay đến Hội thông tin để trình diện?”

“Hội thông tin ở đâu?” Luna nhìn xung quanh, đưa ra nghi vấn. “Còn Bãi đá Thợ săn nữa, tôi muốn xem bản đồ thì xem ở nơi nào?”

“Bản đồ là một loại tài nguyên quý giá trên thế giới này, muốn sở hữu cô bắt buộc phải trả tiền để mua nó trong cửa hàng hoặc trong tay Nhà mạo hiểm.

“... giá trị của một tấm bản đồ phục thuộc vào độ chi tiết của nó, ở những vùng đất như Ferrum, nơi gần như đã bị thăm dò mọi ngóc ngách, cô nên tìm mua trong cửa hàng, giá sẽ có chút cao nhưng bảo đảm là hàng thật.”

“... ngược lại nếu muốn, cô cũng có thể ghi lại bản đồ của mình và bán nó cho người khác, mức độ chi tiết sẽ quyết định giá tiền.”

“Vậy chúng ta giờ cần đi mua bản đồ sao.” Luna hỏi.

“Chưa cần.” Sara đáp, “... Hội đồng Người dẫn đường và Bãi đá Thợ săn tôi đều quen thuộc, tôi sẽ dẫn cô đi, đi nào.”

Hai người cùng nhau song hành, thỉnh thoảng Sara sẽ chỉ vào một vài cửa hàng để giới thiệu cho Luna về những sản phẩm được bày bán bên trong.

“Chúng ta đang ở khu ngoài nên sản phẩm phần lớn đều dưới dạng nguyên liệu thô chưa chế biến, đi sâu hơn vào vùng trung tâm, cô sẽ thấy cái loại vũ khí, trang bị sẽ xuất hiện nhiều hơn.”

“Về sau nếu cô thích, cô cũng có thể tìm một mặt bàn trống để tự mình bày bán hoặc nhờ một Thương gia nào đó bán sản phẩm giúp mình. Tuy nhiên chỉ những sản phẩm có giá trị mới đáng để mở một cửa hàng, tiền thuê không hề rẻ đâu.”

Sara làm lên nhắc nhở trong lúc họ thông qua con đường trung tâm đi đến tòa tháp cao nhất trong thành phố mà Luna đã thấy trước đó.

Luna nhìn lên trên, tòa tháp đoán chừng cao hơn 40 mét, có hình trụ đứng nhỏ dần về phía đỉnh đầu, phía trên khắc một biểu tượng con mắt nổi khổng lồ.

“Tháp Mắt rồng.”

...

Chọn nhánh chức nghiệp à?

Kiêu ngạo như anh trai em, em đoán anh ta sẽ chọn gì nào?”

“Đúng vậy, Kẻ chinh phục.”

“...”

“Nói thật chị không đề nghị em đi nhánh này, khá tốn thời gian và tiền bạc đấy, Thợ săn Bảo tàng sẽ giúp em tìm thấy nhiều thứ thú vị hơn, còn không thì làm một Thương gia, tập trung mua bán trao đổi, cũng khá vui. Người Chế tác cũng không tệ, nhưng nói thật là siêu siêu đốt tiền đấy”

“...”

“Chị ư, chị không giỏi trong mấy việc chiến đấu lắm nên chị chọn làm một Thương gia bình thường thôi, haha.”

“...”

“Được rồi, nói tới đây thôi, chị bận rồi, tuần sau có thể chị sẽ có ngày nghỉ, lúc đó sẽ vào chơi với em.”