Chương 4: Bãi đá Thợ săn
Tháp Mắt rồng là một trong những công trình kiến trúc nổi bật nhất của Thành phố Ferrum, đồng thời là niềm tự hào của Hội Người chế tác cấp cao trên toàn Lãnh địa Vàng son.
Tòa nhà này có diện tích vô cùng lớn và nằm trong vị thế thuận tiện nên được nhiều công hội chọn làm trụ sở hoặc chi nhánh, trong đó bao gồm Hội đồng Người dẫn đường chi nhánh Tháp mắt rồng.
Luna và Sara đi vào đại sảnh, tầng trệt là khu vực tham quan cho phép ra vào tự do, nếu muốn lên cao hơn bắt buộc phải đăng ký để sử dụng khu vực cầu thang và thang máy, bàn tiếp tân nằm ở trung tâm, Sara ra hiệu cho Luna đến gần, nơi ấy không có người, chỉ có một màn hình thông tin hiện lên chữ chào mừng, Sara hướng dẫn.
“Lấy Huy hiệu của cô đặt lên đây, sau đó chọn tầng cần đến, khu vực hành lang sẽ mở ra.”
Sara lấy Huy hiệu của mình đặt vào vị trí cần thiết, mô hình 3D của cả tòa tháp hiện ra cao 12 tầng, mỗi tầng có ghi chú cụ thể chức năng riêng. Luna liếc sơ thì thấy một vài khu vực nổi bật như Hội động Người dẫn đường chi nhánh Tháp Mắt rồng, Hội nhóm Người chế tác, Phòng đấu giá, khu trưng bày,...
Luna theo sau Sara sử dụng Huy hiệu, chọn tầng 3 nơi họ cần đến, cánh cửa đằng sau chiếc bàn mở ra, họ bước vào khu vực hành lang. Tháp Mắt rồng có thiết kế hình trụ ngoài, khu vực cầu thang hình xoắn ốc ở giữa, ngăn chặn bằng những tấm kính trong suốt, chất liệu cầu thang của làm bằng mặt kính nhưng mờ hơn, mang đậm tính nghệ thuật cổ điển.
Thang máy nằm bên cạnh cầu thang, hai người bước vào, nhanh chóng đi lên tầng 3, nơi này yên tĩnh hơn hẳn so với tầng trệt nhưng vẫn không thiếu người. Sara nói với Luna.
“Luna, cô có thể đến đằng trước để đăng ký thông tin không, tôi có việc đi qua đây một chút.”
Luna đồng ý, không cho là việc to tác đến mức luôn cần người đi theo, cô đi trước một bước.
Sara quay đầu đi một căn phòng khác ở góc hành lang bên phải, nơi này vắng vẻ hẳn, anh dừng lại trước phòng Kỹ thuật, gõ cửa, khi có hồi đáp từ bên trong, anh mới bước vào.
Bên trong chỉ có khoảng 5 người, họ ngẩng đầu lên, nhìn lên, thấy người đến, họ đồng loại cúi đầu xuống, thấy vậy, Sara cười khan, lên tiếng nói.
“Xin chào xin chào, ai đó xem giúp tôi hệ thống thanh toán của Huy hiệu này với, nó lại báo lỗi rồi.”
Im lặng, không ai có vẻ muốn trả lời, Sara nhún vai, bất đắc dĩ đến bàn gần nhất, gõ mặt bàn.
“Adrian, xem giúp tôi đi, xong việc tôi mờ cậu đi ăn.”
Adrian, một chàng trai trẻ tuổi mắt nâu tóc đen, khuôn mặt hơi tròn u oán nhìn anh, từ chối nói.
“Anh mà có tiền đi mời tôi, làm ơn tha tôi đi, mỗi lần kiểm tra cho anh, là tôi phải ngồi viết một đống báo cáo, chúng tôi xem kỹ rồi, nếu muốn giải quyết, anh nên đến chi nhánh Lâu đài Ecliptic thì hơn.”
Sara cũng muốn khóc, không phải anh không muốn đi, mà là không thể nào đi được.
“Adrian, cậu cũng biết tình hình của tôi mà, Huy hiệu của tôi bị lỗi, làm sao đến đó được, hay cậu giúp tôi làm một vé thông hành đi. Hoặc là…” Sara nhỏ giọng, cúi đầu bên tai Adrian, “... cho tôi mượn thân phận đi.”
“Anh điên à, ai dám làm như vậy.” Adrian có chút hoang mang mà nói, vội vàng nhìn xung quanh, thấy không ai chú ý mới lên giọng nhắc nhở. “Anh đừng có suy nghĩ như vậy nữa.”
“Được thôi.” Sara nhún vai, cam chịu lắc đầu. “... dù sao vấn đề của tôi cũng không lớn, nhưng nếu được nhớ kiểm tra cho tôi đó.”
“Biết rồi biết rồi, kiểm tra được chưa, viết báo cáo còn hơn…” Adrian thờ dài.
Sara cười cười, không kiếm chuyện nữa, chào tạm biệt mọi người, anh quay đầu đi, bên trong như có như không vang lên tiếng thở phào nhẹ nhõm khiến anh cảm thấy tinh thần tràn ngập năng lượng.
Sara trở lại khu vực bên ngoài, nhìn thấy Luna đã hoàn tất việc đăng ký, hiện đang nhận vũ khí và trang bị, cô gái đã thay bộ váy thuần trắng của mình bằng một chiếc váy ngắn có giáp nhẹ ở vai và ngực, biến cô thành một nữ chiến binh nhẹ nhàng và linh động. Lúc này, cô đang làm quen với một cây kiếm dài và khá là ngạc nhiên với trọng lượng nhẹ hơn nhiều so với vẻ ngoài.
Sara không lên tiếng làm phiền mà chỉ đứng một bên âm thầm thưởng thức, nhưng sau khi nhìn thấy cô chọn một cây súng nhỏ để làm vũ khí phụ, anh không nhịn được lên tiếng.
“Này không phải cô nên chọn một tấm kia hay một cây dao nhỏ hay sao?”
Luna liếc nhìn anh một cái, không có ý định từ bỏ cây súng kia.
“Tại sao, không phải dùng súng sẽ thuận tiện hơn sao?”
“Vậy sao cô không chọn vũ khí chính là một cây súng dài?”
“Không thích.” Luna đáp ngắn gọn, đưa cho người phụ trách, xác định chọn lựa của mình, khuôn mặt bình tĩnh không che giấu sự yêu thích. Người phụ trách thấy thế cũng cười.
“Kiếm và súng, ít nhất vẫn là sát thương vật lý, haha.”
Sara lắc đầu, không nói gì thêm, dù sao khách hàng cũng là thượng đế mà.
“Được rồi, tiếp theo chúng ta sẽ đến Bãi đá Thợ săn.”
Bãi đá Thợ săn nằm ở ngoại ô Thành phố Ferrum, là một bình nguyên nằm trên ngọn đồi nhỏ, trong quá khứ, nơi này từng xuất hiện sự kiện nguyên tố rò rỉ khiến tất cả sinh vật xung quanh bị biến dị thành một chủng loại quái vật có hình dạng của những tảng đá. Bình thường chúng sẽ nằm yên trong không có gì nổi bật, khi bị tấn công, chúng mới phản kháng, sau khi bị đánh bại, chúng sẽ phân giải để lộ nguyên liệu bên trong.
Bãi đá Thợ săn được phân loại khu vực săn bắn cấp Sắt và Đồng, càng đi sâu sẽ càng nguy hiểm vì thế nơi tập trung nhiều người nhất là rìa ngoài, tất nhiên phần lớn họ đều là những người mang Huy hiệu Sắt như Luna.
Hai người chọn một khu vực ít người, trên đường, Sara đã làm lên giới thiệu về nơi này, Luna tiến đến gần một hòn đá nhỏ ven đường, dùng thanh kiếm dài của mình đâm nhẹ vào đấy, không thấy phản ứng, cô nhíu mày, cảm thấy đây có vẻ chỉ là một hòn đá bình thường, dự tính quay đầu đi tìm một viên khác mà không thấy nụ cười phía sau của người hướng dẫn.
Khi Luna vừa quay lưng đi, tảng đá vô tri bỗng nhiên bật dậy, đánh thẳng vào sau lưng của cô khiến cô bất ngờ không kịp đề phòng bị đánh văng về phía trước, cơn đau thoáng hiện nhưng nhỏ đến mức còn không khiến cô nhíu mày. Cô vội vàng ngồi dậy, né tránh đòn đánh tiếp theo, nhanh chóng lấy lại thanh bằng, cô theo quán tính dùng thanh kiếm đánh thẳng vào tảng đá đang đến khiến nó bay đi. Sau khi định hình, cô nhìn thấy thanh máu và tên của quái vật đang xuất hiện trước mắt, đồng thời cô cũng cảm nhận được một kết nối kỳ lạ giữa mình và thanh kiếm, nắm chặt vũ khí trên tay, cô giơ tay cao lên, quả nhiên một đường ánh sáng đứt quãng hiện lên, vung tay theo nó, đường chém tự động được điều chỉnh chính xác đâm mạnh vào quái vật nhỏ, cơ thể nó nứt vỡ ra làm đôi, để lộ một phần nguyên liệu bên trong.
Sara đứng bên tay, vỗ tay khích lệ, cô gái này có vẻ cũng có hiểu biết một chút nào đó về cách sử dụng kiếm nên thích nghi cực kỳ nhanh, con mồi đầu tiên thuận lợi, về sau sẽ không còn vấn đề.
Luna đứng thẳng người, đưa tay vung kiếm một cách tự do, tuy vẫn chưa quen thuộc nhưng dường như cô đã nắm được quy tắc chiến đấu của trò chơi, hệ thống sẽ giúp người chơi tự động điều khiển kỹ năng, chỉ có một điều khiến cô chú ý, Luna hỏi người bên cạnh khi anh ta đang nhặt vật phẩm lên.
“Không có điểm kinh nghiệm à?”
“Không có.” Sara trả lời khẳng định, sau đó anh mới giải thích kỹ càng hơn. “Không có hệ thống kinh nghiệm nhưng có điểm thuần thục, cô càng sử dụng nhiều một loại vũ khí, điểm thuần thục của cô càng cao, sức mạnh, tốc độ ra đòn sẽ ngày tăng cao.”
“Ilis không bắt buộc người chơi chỉ được sử dụng một vũ khí, nhưng muốn mạnh, chắc chắn phải bỏ thời gian ra luyện tập.”
“Hệ thống cấp bậc được phân chia theo Huy Hiệu gồm các bậc sắt, đồng, bạc, vàng, bạch kim và kim cương thông qua hoàn thành nhiệm vụ thu thập điểm tích lũy để nâng cấp.”
“Bên cạnh hệ thống Huy Hiệu, cô còn phải lưu ý hệ thống nhánh nghề nghiệp sẽ bắt đầu xuất hiện khi cô đạt được bậc Đồng, mỗi nhánh mang một điểm đặc điểm riêng. Nhánh đầu tiên là nhánh thường gặp nhất, Nhà thám hiểm, họ là những con người chuyên khám phá các vùng đất, bản đồ mới, họ có sức mạnh vượt trội về thể chất lẫn tinh thần.”
“Nhánh thứ hai là Người tạo tác, nhánh này mang đến khả năng chế tác những tạo vật ma thuật như vũ khí, trang bị, phụ kiện, … họ có khả năng phát hiện và thu thập, tinh chế nguyên liệu.”
“Nhánh thứ ba là Thương gia, nhánh này phù hợp với những người yêu thích trải nghiệm cuộc sống, ở đây họ sẽ có thể mở cửa hàng, buôn bán sản phẩm, trang trí nhà đất, họ có khả năng giám định vật liệu, nắm bắt thị trường.”
“Nhánh tiếp theo là nhánh Thợ săn Bảo tàng, họ là những người chuyên tiếp nhận ủy thác, tìm kiếm lời đồn, hoàn thiện manh mối và khám phá những mảng bí ẩn của Ilis.”
“Nhánh cuối cùng cũng là nhánh khó đạt được nhất, Kẻ Chinh phục, họ là những kẻ tham vọng, muốn nắm giữ tất nên không ngừng theo đuổi con đường hoàn thiện nhất, để mở nhánh này bắt buộc người chơi phải hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ nâng cấp cơ bản để mở khóa.”
“Cấp bậc nghề nghiệp sẽ phụ thuộc vào bậc Huy hiệu và chỉ hiện diện nhánh có tiến độ tích lũy cao nhất, đồng nghĩa với việc cô muốn đi nhánh nào cũng được nhưng người khác chỉ thấy nhánh có cấp bậc cao nhất mà thôi.”
....
“Em nói sao, Bãi đá Thợ săn à, chị nhớ lúc trước không có khu vực này, chắc game mới cập nhật để hỗ trợ người mới.”
“...”
“Khu tầng ngầm dưới đáy thành phố, ừ, chị có nghe qua rồi, chính xác là chị đến đó rồi.”
“...”
“Có gì đặc biệt ư, em đến đó đi rồi biết.”
“Tin đồn, nếu chọn đường Thợ săn Bảo tàng, em sẽ gặp nhìn trường hợp như vậy đấy.”
“...”