Ở một nghĩa trang nọ ,có một người đàn ông đang lau dọn một bia mộ.Trong khi vừa lau dọn ông ta nói chuyện phiếm vào khoảng không như đang trút bầu tâm sự.
“Em biết không Shiori hôm nay anh vừa mới hủy diệt một hang rồng đấy.Có vài con rồng cái cố gắng bảo vệ những con nhỏ .Nhưng anh đã giết cả chúng thậm chí ngay cả trứng cũng không tha đấy.
Đấy là Tans ở một viễn cảnh mà Shiori không được cứu sống.Anh ấy trở thành một tên cặn bã chỉ biết đến hận thù.Người đã hủy diệt toàn bộ loài rồng trên thế giới bất chấp mọi thủ đoạn.Thậm chí nếu có ai ngáng đường thì hắn cũng tiêu diệt hết.Bây giờ sau khi đã hoàn thành mục tiêu của mình thì hắn không còn nơi để đi nữa.Các quốc gia coi hắn như là một tội phạm truy nã.Gia tộc Fontaine cũng đã tuyệt diệt từ lâu.
Hắn chỉ còn biết đến đây để tâm sự với cô ấy.Vừa nói nước mắt hắn vừa rơi.
“Bây giờ anh đã trả thù được cho em rồi đấy Shiori.Nhưng anh chẳng thể làm em sống lại được,giá như lúc đấy anh mạnh hơn thì em đã không chết.
Xong hắn rút thanh kiếm của mình ra.Dứt khoát thực hiện seppuku.
Có lẽ đây chính là sự chuộc lỗi của hắn cho nhưng gì mà mình đã gây ra.
“AAAA Shiori”.
Bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng tôi thấy mình đang ở trong bệnh viện trán thấm đẫm mồ hôi,tôi nhìn xung quanh cố tìm bóng hình đấy nhưng không có đang lúc tuyệt vọng thì một bóng dáng quen thuộc lại xuất hiện.
“Tans-kun,may quá cậu tỉnh rồi cậu có biết là tớ lo lắm không.Cậu đã ngủ hơn 1 tuần rồi đấy.
Có vẻ như đây là cái giá phải trả cho việc sử dụng “CAELUM INCIDERE” quá nguy hiểm nhưng mà chính tôi cũng không còn lựa chọn nào khác.
Rồi tôi ôm cô gái ấy vào lòng,nước mắt từ lúc nào đã tràn ngập mặt tôi.
“Thật tốt vì em còn sống Shiori ,anh cứ ngỡ anh đã mất em rồi.
“Mồ em vẫn còn sống đây mà.Anh nhìn đây vết thương ở người thậm chí con không để lại sẹo luôn đấy.Cô ấy an ủi trong khi ôm tôi vào lòng mình.
“Lần sau không được thất hứa rõ chưa,em mà đi thì anh biết sống sao đây.”
“Ừ em hứa đây sẽ là lần cuối.Nhưng mà Tans-kun này nhé anh toàn không biết quý trọng bản thân của mình thôi toàn lao đầu vào chỗ nguy hiểm khiến người ta lo sốt vó thôi.
Cô ấy trách móc tôi bằng giọng điệu hờn dỗi nhưng điều đó lại khiến tôi một người đã quên mất cách cười tự nhiên lại nở một nụ cười đẹp nhất.
“Nhưng dù sao thì cảm ơn anh đã cứu em,nếu không có anh thì bây giờ em đã chết mất rồi”.
“Không chính em mới là người đã cứu anh,nếu như em không đỡ đòn đó lại thì anh đã chết mất rồi”.
Rồi tôi nói ra nhưng lời mà mình đã cất giữ bao lâu.
“Cảm ơn em Shiori,chính em là người đã cứu rỗi anh khỏi sự đen tối,chính em là người đã cho anh thấy được ánh sáng của cuộc sống,chính em là người đã mang lại ý nghĩa của cuộc sống cho anh .Cảm ơn em.
Rồi sau một lúc ngập ngùng tôi dốc hết can đảm nói.
“Shiori.Anh Yêu Em”.
“Vâng.Em Yêu Anh.Sau này giúp đỡ nhau nhé Tans-kun”.
Cứ thế chúng tôi đã chính thức thành người yêu.
Mà nhắc mới nhớ việc tôi gây chú ý như thế liệu có được coi là một mối đe dọa quốc gia không,liệu có bị ai nhắm đến không , liệu có bị phản bội rồi lại mất tất cả không.
“Đừng lo Tans-kun,nếu cả thế giới này quay lưng lại với anh thì anh vẫn còn có em ở bên cơ mà”.
Shiori như đọc được suy nghĩ của tôi xoa đầu an ủi tôi.
“Ừ cảm ơn em.cứ như thế tôi chìm sâu vào giấc ngủ trong vòng tay của Shiori.