Chương 6 : Bí mật của Minh

Chương 6: Bí mật của Minh

Thành dùng cái giọng vô cùng nghiêm trọng để bắt đầu câu chuyện

Buổi sáng sớm, trong làn sương mỏng còn vương trên tán lá, Thành bắt đầu buổi tập khắc nghiệt với Roman. Không một lời than vãn, không một phút nghỉ ngơi. Roman—người anh trai nghiêm khắc—không để cậu dễ dàng vượt qua bài kiểm tra của mình.

“Biết không, hắn bắt mình chạy 100 vòng quanh rừng, chân trần, không được dùng ma pháp. Sau đó còn bắt chặn hàng tá đòn tấn công ma pháp đủ sức xóa sổ một tinh hệ nữa chứ!” – Thành kể, miệng cười méo xệch. Roman chỉ lườm, ánh mắt như thể sẽ ăn tươi nuốt sống nếu Minh nói thêm lời nào.

Không dừng lại, Minh bị ép vừa nâng tạ vừa né những cú đấm trời giáng từ Roman. Sau đó, cậu phải đối đầu với hai golem khổng lồ do chính Roman tạo ra. Một mình chống lại ba kẻ địch, cơ thể cậu rã rời, nhưng ánh mắt thì rực sáng quyết tâm.

“Nhưng đáng mừng là khả năng đa vũ khí của mình đã cải thiện rõ rệt. Vừa tấn công, vừa phòng thủ, lại kết hợp trường kiếm và ma pháp. Mình sẽ không để đội thất vọng.” – Thành nói, giọng pha chút tự hào.

Đến lượt Kevin. Cậu ta bắt đầu kể về Kira – một người đàn ông lịch lãm, sử dụng súng kết hợp với khả năng dịch chuyển không gian. Với trí óc thiên tài, chỉ trong một buổi tập, Kevin đã thành thạo thuấn di và xạ kích. Cả nhóm tròn mắt khi thấy cậu thi triển kỹ năng: khẩu súng vàng biến ảo không ngừng, lộn nhào giữa không trung và tung đòn vào chính cái bóng của tất cả mọi người.

“Còn cậu thì sao?” – Kevin hỏi, ánh mắt tò mò.

Minh biết không thể giấu được, đành kể một mạch. Nhưng khi liếc qua Helen đang đỏ mặt cười khẽ, cậu cố tình lược bớt vài chi tiết. Dù vậy, bọn bạn vẫn tinh ý nhận ra.

“Có gì giấu tụi này đúng không? Nói đi!” – Kevin trêu chọc.

Minh đánh lạc hướng khéo léo, khiến cả nhóm tin vào câu chuyện cậu dựng lên. Để kết thúc, Minh trình diễn kỹ năng mới học từ Haru – cậu không chỉ trốn vào chiều không gian khác mà còn có thể chém không gian và ném kẻ địch vào đó, nơi có mưa kiếm rơi không ngừng.

“Tôi phải phát triển kỹ năng này thêm nữa... vì tôi biết Narrator có thể trở lại bất cứ lúc nào.” – Minh tự nhủ.

Tối đó, khi mọi người đã về phòng, Minh phát hiện một dòng chữ viết bằng máu trên tường: “THE END.” Cậu dụi mắt – dòng chữ biến mất như chưa từng tồn tại.

Trong giấc mơ, Linh xuất hiện. Ghen một chút vì Helen, nhưng rồi nhanh chóng nghiêm túc. Cô tiết lộ điều chấn động: thế giới này có cảm giác như được lập trình. Null Madoria – tên thật của nữ thần Maria – là chủng tộc cổ xưa sống ở cõi Phi Nhị Nguyên. Madoria vốn là tên một vị thần tình yêu biến mất từ 120,000 năm trước – trùng khớp với thời điểm Kara bị Haru đánh bại.

“Người trao viên đá cho ông Haru chính là Null, cũng là chủ nhân trước của thanh kiếm này... Đền thờ Maria chỉ là vỏ bọc.” – Linh kết luận.

Tỉnh dậy, Minh lập tức đi tìm ông Haru. Được người dân mách, cậu đi về phía tây, đến một tòa thành bao phủ bởi ánh đèn mờ ảo. Tòa nhà có nét giống thư viện Akashic nhưng phủ bụi thời gian. Kết giới quanh đó khiến Minh không thể tiến vào. Qua khe hở, cậu thấy Haru đang thực hiện nghi lễ bí ẩn. Nhưng chưa kịp hiểu chuyện gì, cậu bị năm kẻ áo đen trùm đầu bao vây.

Một tiếng gõ xuống đất vang lên chấm dứt cuộc tấn công. Haru xuất hiện, ra hiệu cho họ rút lui, rồi thách đấu Minh.

“Ông đang làm gì vậy? Hãy giải thích!” – Minh van nài.

Nhưng Haru phớt lờ, lao tới với tốc độ kinh hồn. Minh bị đánh bật, ma pháp áp chế tới mức không thở nổi. Họ đưa trận chiến lên một đấu trường lơ lửng giữa không trung. Minh cố gắng phản kháng, hét lên:

“Xin lỗi, nhưng cháu sẽ dùng đến cái này!”

Đòn Divine Heaven được tung ra – một kỹ thuật không độ trễ – nhưng vẫn bị chặn lại. Haru biến mất, rồi tung Hyper Punch từ dưới lên khiến Minh văng xa. Ông tiếp tục gia tốc thời gian, khiến các chiêu thức vượt ngoài giới hạn không-thời gian. Minh không thể di chuyển.

“Đây không phải là dừng thời gian thông thường. Ta chồng hai lớp dừng lên nhau, hơn nữa chính ta là người truyền cho Helen khả năng nhìn thấu tương lai.” – Haru tuyên bố.

“Không thể chết ở đây.” – Minh nghĩ. Dù bị đóng băng, đầu óc cậu vẫn hoạt động.

Khi Haru tung đòn tất sát, Minh nhận ra kẻ tấn công mình là bản thể giả. Nhân lúc bị đâm, cậu sao chép chuyển động, hoán đổi bản thể trong chiều không gian riêng. Cú đá không gian của cậu khiến Haru văng ra.

“Làm sao ngươi thoát được chiêu tất sát của ta?” – Haru gầm lên, thi triển Gravity Ultimate Collapse.

Trọng lực nghiền nát bầu trời. Tia sét ma pháp, phong bạo từ hư không, thiên thạch giả tạo rơi xuống. Nhưng từ giữa khung cảnh hủy diệt, Minh xuất hiện, phủi bụi:

“Chiếu tướng.”

Haru sững sờ. Nhưng Minh không tung đòn kết liễu.

“Tất cả đủ rồi. Hãy nói chuyện.”

Cuối cùng, Haru đồng ý. Họ ngồi xuống. Minh hỏi:

“Tại sao ông làm vậy?”

Haru chỉ nói năm từ khiến tim Minh như ngừng đập:

“Vì thân phận của cậu.”

— Hết chương 6 —