---
Đêm khuya, trong một căn phòng tối om chỉ còn ánh sáng từ điếu thuốc lập lòe nơi khóe miệng Deahan. Marila ngồi đối diện, ánh mắt lạnh lẽo nhưng sâu thẳm.
Marila: "Tại sao lại là Bacos? Hắn có tội gì đâu?"
Deahan: (nhếch mép cười) "Hắn không có tội. Nhưng hắn cướp đi người phụ nữ của tôi. Vậy là đủ."
Marila: "Cô ấy đâu phải là của anh. Cô ấy lựa chọn. Anh đâu còn là cậu trai năm xưa nữa."
Deahan: (nghiến răng) "Cậu trai năm xưa đã chết cùng với cái đêm Kanto dồn tôi đến bước đường cùng. Bây giờ, tôi là công lý cho chính mình."
Marila: "Công lý không bằng máu. Anh đang lôi cả Zanjo vào tội lỗi. Cậu ấy sẽ bị bắt."
Deahan: "Zanjo biết anh ta đang phục vụ cho ai. Tôi cho cậu ta tất cả: tiền, quyền và sự sống. Cậu ta nợ tôi."
Bên ngoài, tiếng còi xe cảnh sát xa dần vang lên. Deahan đứng dậy, bước ra cửa sổ nhìn xuống thành phố.
Deahan: "Thế giới này chỉ có hai loại người: kẻ điều khiển và kẻ bị điều khiển. Tôi đã chọn đứng trên cao."
Marila: (lặng im một lúc) "Nhưng cuối cùng, người gục ngã vẫn sẽ là kẻ đã đánh mất linh hồn."
Deahan quay lại, ánh mắt lóe lên sát khí.
Deahan: "Tôi đã bán linh hồn mình từ lâu rồi, Marila. Vấn đề là, cô có đủ can đảm để kéo tôi ra khỏi địa ngục không?"
---