Tuyệt. Vậy ta sẽ viết Chương 8: Bóng Ma Không Dấu Vết, trong đó Deahan biến mất hoàn toàn khỏi mọi hệ thống giám sát. Cơ
---
Trụ sở đặc biệt – Văn phòng điều tra tội phạm quốc tế.
Nala: “Không tín hiệu, không hộ chiếu, không giao dịch tài chính. Hắn biến mất như chưa từng tồn tại.”
Marila: “Không. Hắn tồn tại – vì tôi còn đang nghe giọng hắn vang lên trong đầu tôi mỗi đêm.”
Nala đưa cho Marila một xấp tài liệu mới.
Nala: “Chúng tôi lần theo dấu Zanjo. Có một đoạn mã được mã hóa trong nhật ký hắn viết lúc ở phòng biệt giam. Có vẻ là chỉ dẫn.”
---
Marila đọc đoạn mã:
> “Quái vật không cần địa chỉ. Nó sống trong mỗi giấc mơ và bước đi trên tro tàn của lòng tin.”
Marila (trầm ngâm): “Không ai sống như vậy… trừ khi họ đã chết từ bên trong.”
---
Ở một nơi không ai biết – một hòn đảo nhỏ phía Nam Nhật Bản, không có tên trên bản đồ. Trong một căn phòng đầy màn hình theo dõi, Deahan ngồi trầm ngâm.
Han: “Tụi nó đang tìm anh khắp châu Âu. Anh nghĩ chúng sẽ lần ra đây à?”
Deahan: “Tao đâu cần trốn. Tao chỉ cần cho chúng nó biết – tao là nỗi ám ảnh, không phải con người.”
Hắn quay sang màn hình – nơi có hình Marila đang đứng trầm tư nhìn bản đồ.
Deahan: “Chỉ cần cô ta còn cố gắng hiểu tao, là tao vẫn đang kiểm soát mọi thứ.”
---