---
4 giờ sáng – một bến tàu tư nhân tại vùng ven Lisbon. Deahan mặc áo khoác dài, đội mũ sụp, đứng trước một chiếc du thuyền màu đen không biển số.
Deahan: (nhìn đồng hồ) “Chậm thêm 5 phút là bị bắt sống rồi, Han.”
Han (trợ lý cũ): “Tôi đã xử lý toàn bộ camera giám sát. Hộ chiếu giả, lịch trình bay và điểm đến đều đã đổi ba lần. Nhưng… anh chắc chứ? Tokyo không phải nơi dễ thở đâu.”
Deahan: “Chính vì nó không dễ thở nên tao mới chọn. Tao cần một sân khấu lớn hơn.”
---
Deahan bước lên du thuyền, đưa ánh mắt liếc nhìn về phía Lisbon lần cuối.
Deahan (thì thầm): “Marila… tao sẽ để mày theo tao. Nhưng lần tới, tao sẽ là kẻ đặt bẫy.”
---
Ba giờ sau – sân bay tư nhân ở Tây Ban Nha. Một chuyên cơ cất cánh bí mật. Trên máy bay, Deahan mở laptop – trên màn hình là sơ đồ hệ thống một tập đoàn tài phiệt tại Nhật.
Deahan: “Tập đoàn Kuroda. Người tiếp theo trong danh sách. Mạng lưới rửa tiền… và cũng là nơi bacos từng có cổ phần.”
Han: “Vậy mục tiêu kế tiếp… là kẻ đứng sau bacos?”
Deahan: “Không. Là kẻ khiến bacos đủ mạnh để cướp cô ấy khỏi tao.”
---