---
Bristol – một căn hộ cao cấp bỏ trống gần bến cảng. Cửa đã bị niêm phong, nhưng ổ khóa giờ đây chỉ còn là một mảnh sắt gỉ sét. Deahan đẩy nhẹ cửa, bước vào. Mùi máu khô vẫn còn phảng phất trong không khí lạnh.
Deahan (thầm nghĩ):
“Zanjo đã làm đúng như tao ra lệnh. Một nhát – gọn, tàn nhẫn, nhưng không cần thiết…”
---
Anh bước tới giữa phòng khách – nơi Bacos từng nằm gục. Dưới lớp thảm mới trải, vẫn còn một vết sẫm màu bị tẩy mờ. Gió từ cửa sổ lùa vào làm bay một tờ báo cũ – đúng ngày vụ án xảy ra.
Deahan (nói khẽ):
“Bacos… Mày tưởng lấy được cô ấy là kết thúc à? Không, đó mới là bắt đầu.”
---
Tiếng bước chân từ cầu thang vang lên. Deahan rút dao từ thắt lưng áo khoác, ép sát tường. Nhưng chỉ là một người vô gia cư tìm chỗ trú. Hắn nhanh chóng rút lui, để lại căn phòng im ắng như một nhà xác.
---
Deahan (nội tâm):
“Zanjo… Mày vẫn còn sống không? Tao từng nghĩ mày yếu đuối, nhưng thật ra, mày chỉ là con người duy nhất còn chút nhân tính trong bọn tao.”
---
Deahan mở điện thoại. Một hình ảnh hiện ra – ảnh chụp Zanjo đang rời khỏi một phòng khám tâm thần cách đây vài tuần. Hắn vẫn bị theo dõi.
Han (qua tai nghe): “Zanjo đã mất kiểm soát. Có tin hắn đang viết lại toàn bộ vụ án vào nhật ký. Nếu cảnh sát có được nó...”
Deahan: “Vậy thì phải đến trước họ.”
---