Chap 46: Cuộc Đối Mặt Trong Bóng Tối

---

Căn phòng biệt lập sâu trong lòng căn cứ, nơi ánh sáng chỉ đủ để lộ một chiếc bàn kim loại lạnh lẽo và hai chiếc ghế đối diện. Không có cửa sổ. Không có đồng hồ. Chỉ có thời gian bị kéo dài bởi sự im lặng và nỗi căng thẳng.

Masuki ngồi yên, tay bị trói vào ghế. Ánh mắt anh ta không chút sợ hãi, chỉ như đang chờ đợi. Cánh cửa mở ra – Deahan bước vào, chậm rãi, dáng vẻ ung dung nhưng đôi mắt lại sắc như dao.

Deahan (ngồi xuống, giọng trầm và đều):

– Vậy ra... mày là quân bài mà họ chọn để ám sát tao?

Masuki (cười nhạt):

– Tao không cần phải được chọn. Tao tự nguyện.

Deahan (ngả người ra sau, nhếch môi):

– Thế thì chắc mày cũng sẵn sàng chịu hậu quả.

Masuki (nhìn thẳng vào mắt Deahan):

– Tao không sợ chết. Nhưng tao muốn biết... cô ấy chết là thật à? Marila.

Deahan khựng lại một giây, ánh mắt tối lại. Hắn đứng dậy, chậm rãi bước vòng ra sau lưng Masuki.

Deahan (thì thầm):

– Mày còn quan tâm đến cô ta? Hừ... cảm xúc là thứ yếu mềm của những kẻ không sống sót được trong thế giới này.

Bàn tay hắn đặt lên vai Masuki, nhưng lại ấn mạnh khiến chiếc ghế chao nhẹ.

Deahan (giọng cứng rắn):

– Nói đi. Ai cử mày? Phía sau là ai? Cảnh sát, hay là một tổ chức ngầm khác?

Masuki (im lặng một hồi, rồi nói khẽ):

– Tao sẽ không khai. Nhưng nếu mày nghĩ tao chỉ là một tên lính đánh thuê... mày nhầm rồi. Tao đến để kết thúc vòng luân hồi đẫm máu của mày, Deahan.

Deahan (cười lớn, sau đó ghé sát tai Masuki):

– Vòng luân hồi này… tao là người vẽ nên nó. Và cũng sẽ là người phá nát tất cả.

Hắn rời khỏi phòng, để lại Masuki một mình với ánh sáng lập lòe và cánh cửa thép khóa chặt.

---