---
Tiếng còi báo động vang lên dồn dập, phá vỡ sự yên tĩnh trong căn cứ bí mật của Deahan. Lính gác bên ngoài đã phát hiện sự hiện diện của các đặc nhiệm và vội vàng thông báo về tình hình khẩn cấp. Tình huống này không thể để xảy ra, vì nếu để mất Masuki vào tay lực lượng đối phương, băng đảng của Deahan sẽ bị suy yếu nghiêm trọng.
Lính gác (vội vã, qua bộ đàm):
– Tình hình nguy cấp! Đặc nhiệm đang tiến gần tới khu vực. Cần phải di chuyển ngay!
Saku (ngồi trong phòng chỉ huy, ánh mắt lạnh lùng):
– Hiểu rồi, bảo Rinno và Kawashina chuẩn bị.
Saku (gọi qua bộ đàm):
– Rinno, Kawashina! Chúng ta cần phải di chuyển ngay!
– Đừng để bọn họ tới gần!
Rinno (đáp lại, giọng bình thản nhưng đầy quyết đoán):
– Được rồi, đang lên kế hoạch thoát thân. Chúng tôi sẽ chuẩn bị trong ba phút.
Kawashina (giọng điềm tĩnh):
– Tôi sẽ chuẩn bị mọi thứ, không để lại dấu vết.
Trong khi đó, Deahan ngồi im lặng một góc phòng, đôi mắt lạnh lẽo không chút cảm xúc. Hắn biết rằng đây là lúc không thể chần chừ. Tình huống này, nếu không phản ứng kịp thời, sẽ gây tổn thất lớn. Hắn đứng lên, ánh mắt hắn nhìn về phía cửa.
Deahan (quay sang Saku):
– Chúng ta phải ra khỏi đây ngay. Dẫn đường đi.
Saku gật đầu, đôi mắt như sói, sắc bén và đầy tính toán. Hắn bắt đầu dẫn đường, đi nhanh nhưng không gây sự chú ý. Đằng sau hắn là Rinno và Kawashina, cả hai đều rất bình tĩnh, nhưng sự chuẩn bị của họ vẫn hết sức cẩn thận.
---
Cảnh chuyển sang bên ngoài căn cứ.
Các đặc nhiệm của Marila đã tiến sát vào khu vực chính, nhưng không thể vào ngay. Những bức tường kiên cố và các cánh cửa bảo mật khiến việc đột nhập trở nên khó khăn. Marila đứng bên ngoài, nhìn vào căn cứ, chớp mắt rồi gật đầu với các thành viên trong đội.
Marila (nói nhỏ nhưng kiên quyết):
– Chúng ta không có nhiều thời gian. Saku và băng đảng sẽ không ngồi im đâu. Cẩn thận và giữ liên lạc.
– Mục tiêu của chúng ta là Masuki. Nếu có thể, giữ Deahan lại, nhưng đừng để mất Masuki.
Đặc nhiệm gật đầu và bắt đầu di chuyển. Mỗi bước đi của họ đều được tính toán kỹ lưỡng, nhưng phía trước vẫn là những thử thách lớn lao. Cảm giác căng thẳng lơ lửng trong không khí.
---
Tại căn cứ Deahan, Saku cùng Rinno và Kawashina đang di chuyển nhanh chóng, nhưng trong lòng họ không hề dễ chịu. Mặc dù bọn họ đã dự tính trước, nhưng cảm giác không chắc chắn vẫn hiện hữu. Rời khỏi nơi này là quyết định bắt buộc, nhưng liệu họ có thể thoát ra một cách an toàn?
Saku (quay sang Deahan, gương mặt lạnh lùng):
– Đừng lo, chúng ta sẽ đi qua cổng phía sau. Masuki đã được chuyển đến nơi an toàn.
Deahan (im lặng, chỉ gật đầu):
– Làm nhanh lên. Chúng ta không có nhiều thời gian.
---
Trong khi đó, Marila và đội của cô không hề bỏ cuộc. Họ vẫn tiếp tục tiến về phía căn cứ, dù nguy cơ bị phát hiện càng lúc càng cao. Mỗi phút giây trôi qua, mọi thứ trở nên ngày càng căng thẳng.
Marila (nhìn đồng đội, giọng kiên quyết):
– Chúng ta phải hoàn thành nhiệm vụ này. Deahan không thể thoát khỏi tầm tay.
– Nhưng nếu chúng ta không đuổi kịp hắn, Masuki sẽ nguy hiểm! Một trong các đặc nhiệm lo lắng nói.
Marila không nói gì thêm, chỉ tiếp tục ra hiệu cho nhóm di chuyển nhanh hơn.
---