Sau cuộc hội ngộ tại sân bay, nhóm Deahan cùng Nara và Han đã di chuyển đến một khách sạn sang trọng ẩn mình giữa trung tâm thành phố New York. Tầng áp mái được đặt riêng, đảm bảo tuyệt đối về an ninh và sự riêng tư.
Căn phòng suite rộng lớn. Cửa kính mở ra ban công nhìn thẳng ra ánh đèn rực rỡ của thành phố. Bên trong, không khí tuy yên bình nhưng vẫn mang một sắc thái căng thẳng âm ỉ.
Deahan ngồi trên ghế da, tay cầm ly whisky, ánh mắt nhìn vào hư không như đang hồi tưởng điều gì.
Deahan (trầm giọng):
– Chúng ta cần một đêm yên tĩnh… trước khi mọi thứ bắt đầu.
Saku, người vẫn luôn cảnh giác, kiểm tra lại súng bên trong áo khoác rồi tựa lưng vào tường.
Saku:
– Cảnh sát ở đây không dễ chơi đâu. Nhưng nếu có anh chỉ đạo, tôi chẳng ngán.
Ở phía bên kia phòng, Kawashina vừa mở vali vừa thở dài:
Kawashina:
– Tôi ghét giường khách sạn. Nhưng ít nhất thì đêm nay, chúng ta còn có thể chợp mắt.
Rinno bước vào từ ban công, vẫn giữ nụ cười nửa miệng:
Rinno:
– Đêm nay ngủ ngon đi. Ngày mai, có thể sẽ là lần cuối được nằm giường êm.
Han và Nara ở phòng kế bên. Nara đang theo dõi tín hiệu định vị từ các vệ tinh, còn Han kiểm tra lại thiết bị liên lạc với điệp viên A1-A5.
Han (lạnh lùng):
– Không dấu vết, không sơ hở. Cả thành phố có thể là tai mắt của họ.
Nara (nhìn vào màn hình):
– Chúng ta có 7 tiếng trước khi tín hiệu vệ tinh bị thay ca. Đủ để ngủ một giấc. Hoặc chuẩn bị cho chiến tranh.
Ánh đèn thành phố chiếu lấp lánh qua lớp rèm. Đêm New York vẫn nhộn nhịp, nhưng ở tầng cao này, một cơn bão đang được lên kế hoạch — trong bóng tối, lặng lẽ và chính xác.
---