---
Tiếng động cơ vang vọng cả khu đua. Gió thổi nhẹ qua từng thân xe bóng loáng như gương. Mỗi người đã bước đến bên chiếc siêu xe mình chọn.
Deahan đứng trước một chiếc Lamborghini Aventador màu đen nhám, sắc như lưỡi dao giữa bãi đua. Đôi mắt anh không biểu lộ cảm xúc, nhưng lòng bàn tay anh đã siết chặt tay lái như một kẻ đang nắm vận mệnh trong lòng bàn tay.
Deahan (trầm giọng):
– Cỗ máy này... hợp với tôi. Tĩnh lặng mà sắc bén. Giống như một vụ xử tử âm thầm.
Max (nhếch mép cười):
– Chiếc đó mạnh đấy. Nhưng phải biết điều khiển nó... không phải chỉ đạp ga là xong.
Deahan (liếc nhìn Max):
– Tôi không lái xe để đua. Tôi lái để sống.
Trong khi đó, Saku chọn một chiếc Ferrari SF90 Stradale đỏ rực, ánh mắt đầy phấn khích.
Rinno chọn chiếc Porsche 911 GT3 RS màu bạc, còn Kawashina bước vào bên trong một McLaren 720s – tay cầm vô-lăng mà như cầm thanh kiếm giữa chiến trường.
Han và Nara đứng ở một tháp quan sát, theo dõi từng diễn biến.
Han (nói vào bộ đàm):
– 3... 2... 1... BẮT ĐẦU!
Tiếng bánh xe nghiến mặt đường vang lên dữ dội.
Aventador của Deahan vọt lên đầu, động cơ V12 gầm rú như tiếng rống của con quái thú vừa được thả khỏi xiềng xích. Anh không cần nhìn gương chiếu hậu — vì anh biết, không ai dễ bắt kịp mình.
Saku (qua bộ đàm, hét lớn):
– Anh chạy như ma vậy đó Deahan! Để tôi đuổi theo thử!
Deahan (giọng lạnh tanh):
– Cứ thử xem. Nhưng đừng để mất lái mà chết giữa đường.
Khúc cua tử thần phía trước... Ai sẽ thắng?
---