---
Sau khi kết thúc cuộc đua, cả nhóm quay lại khách sạn, mỗi người nhanh chóng làm vệ sinh và thay đồ.
Kawashina bước ra từ phòng tắm, nhìn vào gương rồi cười nhẹ. Anh cảm thấy cơ thể thoải mái sau một ngày dài chạy đua.
Deahan đã tắm xong từ trước, anh đứng ở cửa sổ, nhìn ra ngoài, vẻ mặt trầm ngâm. Những suy nghĩ về công việc và kế hoạch tiếp theo vẫn không ngừng quay cuồng trong đầu.
Một lúc sau, cả nhóm tụ họp tại phòng ăn của khách sạn, đã chuẩn bị sẵn một bữa tối thịnh soạn. Ánh đèn vàng ấm áp phủ lên bàn ăn đầy đủ món, từ steak nướng cho đến các món hải sản tươi ngon.
Max (vui vẻ, đưa tay rót rượu vào ly cho mọi người):
– Chúc mừng các anh đã thắng cuộc đua, đêm nay là của các anh!
Deahan (nhấc ly rượu lên, khẽ nhấp một ngụm):
– Cảm ơn cậu, Max. Nhưng chiến thắng này không chỉ của tôi, mà của tất cả chúng ta.
Kawashina (mỉm cười, nhìn vào đĩa thức ăn):
– Đúng vậy, một cuộc đua không chỉ cần tốc độ, mà còn cần chiến lược và sự kiên nhẫn.
Saku (gật đầu, cắn một miếng thịt ngon lành):
– Không sai. Nhưng tôi nghĩ, hôm nay, tôi vẫn phải công nhận là Deahan là người lái tốt nhất.
Rinno (hơi đỏ mặt, nhấp ngụm rượu):
– Tôi sẽ cố gắng hơn lần sau. Không ai có thể thắng mãi, phải không?
Deahan (cười nhẹ, gật đầu đồng ý):
– Đúng vậy, Rinno. Mỗi cuộc đua đều có bài học riêng. Cố gắng của cậu cũng rất đáng khen.
Cả nhóm vừa ăn vừa trò chuyện, tiếng cười vang lên không ngừng. Buổi tối trôi qua trong không khí nhẹ nhàng, thư giãn sau một ngày đầy căng thẳng và mệt mỏi.