---
Trong căn hầm lạnh lẽo, chỉ còn tiếng gió rít qua khe thông khí và ánh sáng yếu ớt từ bóng đèn huỳnh quang treo lủng lẳng. Benkey vừa băng bó bàn tay rớm máu, vừa liếc nhìn Deahan.
Deahan bước lên một bước, tay đút túi, ánh mắt nhìn thẳng vào Benkey — nghiêm túc và không chút vòng vo.
Deahan (in đậm):
– Mày đã rời khỏi chiến tuyến một thời gian, Benkey. Giờ tao sẽ nói rõ... mọi thứ đã thay đổi.
Anh liếc sang Rinno, Kawashina và Saku một lượt, như thể xác nhận rằng không ai sẽ cắt ngang.
Deahan:
– Bacos chết rồi. Nala – cảnh sát nằm vùng – cũng đã bị xử lý. Nhưng cái chết của cô ta kéo theo phản ứng dây chuyền. Marila, cảnh sát cấp cao, đang dẫn đầu chiến dịch phản công.
Saku (gằn giọng):
– Và bọn tao vừa thoát khỏi một cái bẫy ở Ý. Nếu không tỉnh táo... giờ này đã xác không nguyên vẹn.
Deahan:
– Chúng ta đang bị săn lùng. Mỗi bước đi đều bị để mắt. Nhưng tao không chạy. Tao đang gom lại những gì còn sót — những người anh em... như mày.
Benkey siết chặt nắm tay, ánh mắt đanh lại.
Benkey (in đậm):
– Tao hiểu. Mày cần tao trở lại... không chỉ là một nắm đấm, mà là một phần trong bàn cờ.
Deahan:
– Đúng. Đây không còn là một cuộc chiến của từng cá nhân. Đây là trận cuối. Và mỗi người trong bọn tao... sẽ không rút lui.
Không gian im lặng một lúc. Rồi Benkey bật cười khẽ, tiếng cười của kẻ từng rơi vào địa ngục nhưng vẫn chọn quay lại để chiến đấu.
Benkey:
– Vậy thì cho tao biết... bước tiếp theo là gì, sếp?
---