Chap 133: Tin Nhắn Từ Đức

---

Rinno đang dựa người vào lan can tầng thượng của trụ sở, ánh mắt dõi theo những làn khói mỏng bay lên từ điếu thuốc cháy dở. Điện thoại rung lên — tin nhắn đến từ một chuỗi số quen thuộc, không lưu tên, nhưng ai trong băng cũng biết đó là ai.

[Tin nhắn – từ Deahan]

> Tao đang ở Đức. Đang ở với mẹ và gia đình. Bọn mày không cần lo.

Về chuyện gặp Marila — xong rồi. Từ giờ chúng ta không còn bị truy nã nữa.

Lý do là gì thì khỏi hỏi. Tao không giải thích.

Nhưng nhớ kỹ: cấm tuyệt đối gây chuyện với đám địch.

Đứa nào manh động, tự tay phá nát công sức của tao… thì tự hiểu.

Rinno nhíu mày. Anh rít thêm một hơi thuốc rồi nhấc chân bước thẳng xuống phòng họp. Trong phòng, Kawashina đang cắm cúi xem hồ sơ, Saku và Oshina vừa trở lại, còn Kaiju với Benkey đứng gần cửa sổ.

Rinno (lạnh lùng):

– Có tin từ xếp.

Tất cả lập tức nhìn lên. Không ai nói gì, chỉ chờ anh đọc.

Rinno (gằn giọng):

– Ả Marila đã cho phép. Từ giờ, không còn truy nã. Nhưng anh ấy ra lệnh rõ: không một ai được động vào đám địch. Kể cả khi bị khiêu khích.

Benkey (gằn giọng):

– Vậy là phải im? Sau tất cả?

Kaiju (bình thản):

– Không phải im. Là giữ lời hứa. Đôi khi sống sót giỏi hơn đánh nhau.

Kawashina (lật một trang tài liệu, lẩm bẩm):

– Nếu Deahan đã chấp nhận cúi đầu một lần… thì tụi mình không được phá ngang.

Saku (nhìn về phía cửa):

– Ổn rồi. Nhưng kỳ lạ là... anh ấy không về.

Oshina (khẽ):

– Có lẽ… anh ấy còn việc riêng chưa giải quyết xong.

Rinno (giọng trầm xuống):

– Có thể. Nhưng một điều chắc chắn… là chúng ta phải giữ yên lặng. Dù muốn hay không.

---

Bên ngoài, trời bắt đầu nổi gió. Trong lòng những kẻ từng là sói hoang, lần đầu tiên… sự bình yên lại khiến chúng ngồi im.

---