Chap 168: Không Còn Gì Để Mất

---

Sáng hôm sau, trong buồng giam lạnh lẽo của trụ sở cảnh sát, lính gác mở cửa kiểm tra như thường lệ.

Trên giường, không có ai. Chỉ còn một mảnh giấy nhỏ đặt gọn gàng trên chiếc gối bạc màu.

> “Cho tôi vắng mặt một tuần.”

Không có chữ ký. Không có lời giải thích. Chỉ là một dòng chữ ngắn, nhưng đủ khiến cả đội canh gác rơi vào hỗn loạn.

---

Trên một chiếc xe màu đen không biển số, Saku lái trong im lặng. Janzo ngồi ở ghế sau, mắt nhìn ra cửa kính, vẫn không tin nổi sự việc diễn ra suôn sẻ đến vậy. Không có còi báo động. Không có đuổi bắt. Mọi thứ diễn ra như thể... được sắp đặt trước.

Janzo (nhìn về phía Deahan, người đang ngồi cạnh):

– Tại sao lại làm vậy? Anh có thể để tôi chết mục trong tù cơ mà. Sao lại cho tôi cơ hội?

Deahan (không quay đầu, mắt nhìn thẳng):

– Tao không còn gì để mất nữa.

Janzo nhíu mày, nhưng chưa kịp nói gì, Deahan tiếp tục – giọng trầm lặng nhưng sắc như dao:

Deahan:

– Chính hắn – Bacos – đã khiến người con gái trong quá khứ của tao chết mãi mãi. Mày nghĩ tao sẽ để hắn sống yên? Không. Những gì của hắn... sẽ tan nát như hắn.

Chiếc xe tiếp tục lao đi trong sương sớm của London. Bầu không khí nặng nề phủ lên cả ba người trong xe. Không ai nói thêm gì nữa – vì mọi lời đều đã quá thừa.

---