Chap 167: Nhiệm Vụ Trong Bóng Tối

---

Đêm London im lìm. Một phần của trụ sở cảnh sát – nơi Janzo đang bị giam giữ – hoàn toàn không biết rằng cơn ác mộng đã len lỏi vào giữa lòng an ninh.

Saku mở cánh cửa sắt tầng hầm bằng một chiếc thẻ từ đánh cắp từ một viên cảnh sát bất cẩn. Tiếng "tách" khẽ vang lên, cánh cửa hé mở đủ để hai bóng người lướt qua như những cái bóng.

Janzo ngồi gục đầu trong phòng giam, mắt nhắm hờ, mệt mỏi vì những cuộc thẩm vấn vô ích. Cho đến khi... một tiếng kim loại lạnh toát vang lên sau gáy.

Deahan – đang đứng ngay sau hắn, khẩu súng ngắn chĩa thẳng vào sau đầu.

Deahan (giọng trầm thấp, không cảm xúc):

– Tay sai của tao... mày có một nhiệm vụ.

Janzo mở mắt, nhưng không dám quay đầu. Hắn đã quen với cách nói chuyện này. Thứ giọng điệu chỉ xuất hiện khi ranh giới giữa sống và chết đã mỏng như sợi chỉ.

Deahan (tiếp tục, đều đặn):

– Nếu hoàn thành tốt, tao sẽ cho mày tự do. Thoát khỏi cái nơi tối tăm và thối rữa này.

Janzo (khẽ):

– Nhiệm vụ gì?

Deahan (gằn giọng, thì thầm bên tai):

– Giết... đứa con trai của Bacos. Và người con gái trong quá khứ mày từng do dự không nổ súng.

Căn phòng chìm vào im lặng. Janzo thở hắt ra, gần như đông cứng. Hắn biết rõ Deahan không nói đùa. Hắn cũng biết... người con gái đó là vết nhơ lớn nhất trong quá khứ hắn.

Janzo (rít qua kẽ răng):

– Anh... điên rồi.

Deahan (mắt lạnh băng, không đổi giọng):

– Có thể. Nhưng chỉ có điên mới cứu được mày khỏi cái còng trên cổ. Mày có ba ngày.

Deahan quay lưng lại, để Saku trông Janzo. Bóng anh khuất dần sau khung cửa mở. Và Janzo – dù không bị bắn – vẫn cảm giác như mình vừa chết thêm một lần.

---