---
Gần chiều, không gian trong biệt thự vẫn còn êm đềm, Nhưng Deahan, sau một cuộc dài trò chuyện và chia sẻ với Kazura, biết rằng giờ là lúc anh phải rời đi. Chuyến bay từ Berlin đến Chicago là một phần trong kế hoạch tiếp theo, dù không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục con đường đầy hiểm nguy và căng thẳng phía trước.
Anh bước ra sân, chiếc áo khoác đen phủ lên vai, làm nổi bật nét lạnh lùng trên khuôn mặt anh. Chiếc Bugatti Chiron vẫn đậu nơi bãi đỗ xe, nhưng hôm nay nó không phải là phương tiện đưa anh đi. Đoạn đường này sẽ là đoạn đường xa, không có sự bảo vệ của sự xa hoa và bình yên mà chiếc xe mang lại.
Deahan đưa tay lên, vẫy chào Kazura và mẹ, cả ba đứng ở cửa biệt thự, nhìn anh với ánh mắt đầy lo lắng và hy vọng. Anh biết họ lo cho anh, nhưng chẳng thể nào khiến họ hiểu hết những gì anh phải làm. Những cuộc chiến ngầm, những âm mưu chưa thể tiết lộ, tất cả đều nằm ngoài sự hiểu biết của những người thân yêu.
Deahan (nhìn Kazura, giọng dịu dàng):
– Anh đi đây. Mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Kazura (gật đầu, giọng lo lắng):
– Nhớ cẩn thận đấy, anh. Chicago không dễ chơi đâu.
Mẹ (giọng ấm áp nhưng đầy lo âu):
– Hãy nhớ về nhà khi xong việc, Deahan. Chúng ta sẽ luôn ở đây đợi con.
Deahan chỉ mỉm cười, rồi quay người bước về phía chiếc xe đưa anh đến sân bay. Những chiếc bánh xe quay trên con đường dài, mà trái tim anh dường như chưa bao giờ cảm thấy yên bình.
---
Khi đến sân bay, Deahan bước ra khỏi xe, khuôn mặt anh lạnh lùng như thường lệ. Anh đi qua những cửa kiểm tra an ninh, không vội vã nhưng cũng không dừng lại lâu. Mỗi bước đi đều dường như mang theo một trọng trách nặng nề. Mục tiêu của anh không chỉ là về Chicago, mà còn là một phần của ván cờ đầy phức tạp mà anh không thể ngừng chơi.
Anh đi đến cửa lên máy bay, nơi ánh đèn trắng chiếu sáng tươi sáng. Những chiếc ghế chờ, những con người vội vã đi lại, tất cả tạo thành một khung cảnh xung quanh anh. Deahan không bận tâm đến mọi thứ. Mắt anh chỉ hướng về phía trước, tập trung vào chuyến bay này, vào những bước đi tiếp theo mà anh sẽ phải thực hiện.
---
Chuyến bay chuẩn bị cất cánh, Deahan thở dài một hơi dài, rồi nhắm mắt lại. Trong giây lát, anh nghĩ đến Kazura, đến mẹ, và đến tất cả những gì đang chờ đợi anh phía trước. Một phần của anh muốn trở về, nhưng một phần biết rằng, sự hiện diện của mình là điều kiện cần thiết để bảo vệ những người anh yêu thương.
Nhưng trong lòng, Deahan cũng hiểu một điều: dù có đi xa bao nhiêu, anh sẽ luôn mang theo hình ảnh của gia đình mình – là động lực để anh tiếp tục đối mặt với mọi thử thách, dù gian nan đến đâu.
---