---
Khán phòng như nổ tung bởi không khí căng thẳng, lặng ngắt chờ đợi.
Deahan bước lên chính giữa bục cao nhất – nơi từng thuộc về cha anh: Deagi. Không ai ngồi đó suốt nhiều năm kể từ ngày ông biến mất.
Ánh đèn rọi thẳng xuống người thanh niên ấy. Tóc anh bay nhẹ trong làn gió mát từ giếng trời. Đôi mắt sắc lạnh nhưng rực cháy ý chí.
Anh hít một hơi sâu. Rồi hét lớn, giọng vang vọng, xé toạc bầu không khí:
Deahan (gầm lên):
– Hôm nay! Tao – Deahan – con trai của Deagi, người sáng lập Black Dragon đời đầu…
– Tao sẽ thay thế ông ấy, tiếp quản Black Dragon, dẫn nó bước sang đời thứ hai!
– Từ giờ, tao là người cai quản tối cao của tổ chức này!
– Nghe rõ chưa?
Cả khán phòng nín lặng nửa giây – rồi vỡ òa.
Những tiếng hô vang dội khắp tường đá, lặp đi lặp lại như sóng trào:
– Deahan! Deahan! Deahan!
Đám thuộc hạ Black Dragon, dù là cựu binh hay lính mới, đều quỳ gối. Những bàn tay đập ngực, những tiếng gầm gào phấn khích, vang vọng như sấm.
Bredkill đứng bên, nụ cười mãn nguyện hiện rõ.
Rinno, Kawashina, Saku, Kaiju, Benkey, Oshina – tất cả đều đứng phía sau Deahan, ánh mắt dõi theo người anh mà họ từng gọi là thủ lĩnh, giờ đây… là vua của cả một đế chế tội phạm.
Deahan giơ tay, và cả khán phòng im phăng phắc. Anh liếc xuống những gương mặt đang chờ lệnh.
Deahan (trầm giọng, lạnh lẽo):
– Black Dragon sẽ không còn là cái bóng của quá khứ.
– Mà sẽ là con rồng thức tỉnh… nghiền nát mọi đế chế mục ruỗng.
– Ai cản đường… sẽ bị xóa sổ.
Một tiếng gầm nữa vang lên. Tiếng gót giày, tiếng đập ngực, tiếng la hét. Khán phòng Black Dragon – từng là nơi giết chóc và phản trắc – giờ đang sống lại… dưới danh nghĩa một triều đại mới.
Deahan đứng thẳng, ánh mắt sắc như lưỡi kiếm.
Và phía sau anh – là bóng tối đang rùng mình chờ lệnh.
---