---
Căn phòng chiến lược phía sau khán phòng. Không còn tiếng hô vang, chỉ còn lại không khí căng thẳng, tập trung. Deahan vừa ngồi xuống chiếc ghế chủ tọa mới, còn mùi da và bụi cũ vẫn chưa kịp phai.
Oshina đứng khoanh tay trước bàn, giọng vẫn giữ vẻ cung kính nhưng không giấu được sự lo lắng:
Oshina (nhíu mày):
– Vậy… giờ chúng ta chính thức là người của Black Dragon rồi, thưa sếp.
– Tôi muốn hỏi: liệu chúng ta có nên tiếp tục hợp tác với Grent không?
Deahan ngẩng đầu lên, ánh mắt dừng lại trên Oshina.
Oshina (nói tiếp):
– Mối làm ăn ngầm ở Mỹ mới bắt đầu được ba ngày. Nhưng đó là cuộc thương lượng giữa băng đảng cũ và Grent. Nếu băng đã tan… thì thỏa thuận cũng nên tan theo?
Một thoáng im lặng. Rồi Deahan mỉm cười nhạt, giọng đều và sắc như thép mài:
Deahan:
– Cậu nói đúng.
– Mọi thỏa thuận cũ… không còn giá trị khi chủ nhân của nó đã đổi.
Anh quay sang Rinno, người vẫn đang đứng cạnh bàn, chờ mệnh lệnh.
Deahan (ra lệnh):
– Rinno, lấy điện thoại.
– Gọi cho Grent. Nói với ông ta: việc làm ăn giữa chúng ta… kết thúc tại đây.
Rinno gật đầu, rút điện thoại ra. Cả căn phòng yên lặng, chỉ còn tiếng bấm số vang vọng.
Rinno (nói khi cuộc gọi kết nối):
– Grent?
– Tôi là Rinno, người đại diện mới của Black Dragon.
Giọng nói từ đầu dây bên kia ồm ồm vang lên, pha chút ngạc nhiên:
Grent (qua điện thoại):
– Rinno? Không phải tôi đang làm việc với…?
Rinno (lạnh lùng cắt ngang):
– Không còn ai khác.
– Cuộc chơi đã thay đổi. Và hợp tác của ông với tổ chức cũ… chấm dứt từ giây phút này.
Một khoảng im lặng. Rồi Grent bật cười khô khốc:
Grent:
– Vậy là các cậu không cần hàng hóa nữa?
Rinno:
– Chúng tôi cần nhiều thứ, nhưng không cần ông.
Tút… Tút… Cuộc gọi kết thúc.
Deahan dựa lưng vào ghế, mắt nhìn ra xa – nơi thế giới ngầm đang dần rúng động vì một đế chế mới đã bắt đầu chuyển mình.
Deahan (nói nhỏ, như với chính mình):
– Ta không cần những mối quan hệ vay mượn.
– Từ giờ, mọi thứ phải nằm dưới chân ta – không phải ngang hàng.
Kaiju bật cười, đầy phấn khích:
Kaiju:
– Nghe đã thấy thích rồi, sếp!
– Đến lúc cả thế giới biết rằng Black Dragon đời thứ hai không đi xin ai một miếng xương nào hết.
Căn phòng chìm vào một cơn sóng ngầm – không ồn ào, nhưng đầy dọa nạt.
Đó là khởi đầu của một triều đại… chỉ có máu, sắt, và quyền lực tuyệt đối.
---