---
Bầu trời New York xám xịt, mây đè nặng như một lời cảnh báo. Trong đại sảnh trụ sở trung tâm, Deahan đứng trên bục cao. Phía dưới là hàng trăm ánh mắt đổ dồn lên anh – sát thủ, vệ sĩ, tay bắn tỉa, lính đột kích, gián điệp… tất cả đều nín thở chờ mệnh lệnh đầu tiên từ thủ lĩnh mới.
Deahan giơ tay ra hiệu. Cả hội trường im phăng phắc.
Anh quay sang Kin – người đứng thẳng bên phải, tay vẫn đặt sau lưng, ánh mắt không hề dao động.
Deahan (lạnh lùng):
– Băng đảng này… có bao nhiêu người hả, Kin?
Kin (rõ ràng, đáp ngay):
– Dạ thưa, 600 người – gồm 312 người thuộc tuyến hành động, còn lại là hậu cần, kỹ thuật và giám sát vùng.
Deahan mím môi, rồi nhìn sang Zerus đang đứng phía đối diện. Giọng anh vang như lệnh pháo:
Deahan:
– Vậy thì nghe cho rõ!
Từ hôm nay – đội hình Black Dragon chính thức chia làm hai cánh quân chính!
Anh bước xuống một bậc, giọng mỗi lúc một chắc:
Deahan:
– Zerus – ngươi cầm đầu 300 người: đặc nhiệm, tấn công, đột nhập, trinh sát, ám sát. Tất cả lực lượng chạm mặt kẻ thù… thuộc quyền ngươi.
Kin – ngươi dẫn 300 người còn lại: bảo vệ nội bộ, an ninh trụ sở, cận vệ cấp cao, và xử lý nội gián. Bất kỳ ai muốn tới gần ta… phải qua tay ngươi trước.
Zerus gật đầu, mặt lạnh tanh như đá.
Kin cúi nhẹ đầu, ánh mắt không lay chuyển.
Deahan (dằn từng chữ):
– Từ giờ… mỗi kẻ trong Black Dragon chỉ phục tùng một người. Ai không tuân – bị loại.
Hai cánh quân. Một ý chí. Một thủ lĩnh.
– Hiểu chưa?!!
Tiếng hô đồng loạt, vang dội đến rúng động cả mái vòm:
TẤT CẢ:
– RÕ, THƯA SẾP!!
Deahan xoay lưng bước lên bậc cao nhất, đứng giữa Kin và Zerus, như một vị tướng chỉ huy cả cơn bão.
Deahan (khẽ, nhưng rắn như thép):
– Từ hôm nay… Black Dragon sẽ trở thành đội quân không gì xuyên thủng.
Thép tôi trong lửa. Lửa là máu – còn ta là bàn tay nắm giữ ngọn lửa đó.
Phía sau anh, biểu tượng con rồng đen hiện lên rực cháy trong nền ánh sáng đỏ thẫm.
---