Chap 263: Báo Thức Từ Địa Ngục

---

Một buổi sáng tưởng chừng yên bình…

5 giờ 59 phút.

Toàn bộ căn cứ vẫn còn đắm trong giấc ngủ nặng nề sau một đêm hỗn loạn. Cửa sổ còn phủ mờ hơi sương, không gian im lìm như chết.

6 giờ 00.

"BÙMMMMMM!!!!!!! — TẰNG TẰNG TẰNG TẰNG — YO! YO! YO! THIS IS WAAAKEEEEE UPPP BIIIITCHHHH!!"

Một tiếng nổ bass như tiếng động cơ phản lực vỡ tan bầu trời. Tiếng remix techno cực mạnh dội thẳng vào từng bức tường, làm rung cả khung nhà. Kèm theo đó là những đoạn gào rap đầy công kích, tempo 180bpm, beat xé tai đến mức mấy con chim đang đậu ngoài ban công vỗ cánh bay toán loạn.

Deahan bật dậy ngay lập tức, tay chụp lấy khẩu súng trên tủ đầu giường như đang bị đột kích thật sự.

Deahan (gằn):

– Cái đéo gì vậy?!

Phòng kế bên, Kaiju đạp tung cửa, tóc tai dựng đứng như tổ quạ, quần short lòi hẳn một bên, mặt đờ ra vì chấn động thính giác.

Kaiju:

– Mẹ nó chứ ai bật mìn giữa nhà vậy?! Tụi mày đánh nhau à?!

Từ phía cuối hành lang, Oshina vừa lết vừa lăn ra, bịt tai như bị tra tấn, mặt tái mét:

Oshina:

– AAAAAA chết mẹ rồi chết mẹ rồi tai em… tai em chảy máu rồi… ai… ai gài bom vậy… cứu…

Rinno mở cửa phòng với vẻ mặt tối sầm như quỷ nhập, tay cầm dao gọt trái cây từ trong phòng bước ra, giọng trầm như muốn giết người:

Rinno:

– Đứa nào… đứa nào bật cái thứ khốn nạn này?!

Saku từ dưới tầng hét vọng lên, tay cầm điếu thuốc rớt mất một nửa tàn:

Saku:

– TỤI BÂY BỊ CẢNH SÁT BAO VÂY À?! BỊ TRUY SÁT HAY BỊ THẦN KINH THA HÓA?!

Kawashina, lúc này mới ngáp ngắn ngáp dài từ phòng khách bước ra, tay cầm điện thoại, vẻ mặt bình thản như chưa có gì xảy ra.

Kawashina:

– Ủa? Gì vậy tụi bây làm gì dữ vậy?

Kaiju (chỉ tay vào loa bass trong phòng khách):

– MÀY CÁI ĐỒ CHÓ ĐIÊN! MÀY GẮN ĐIỆN THOẠI VỚI CÁI LOA BASS RỒI NGỦ À?!

Kawashina (gãi đầu):

– À... ờ... tao coi TV xong bật nhạc cho dễ ngủ... rồi để báo thức nhạc remix cho tỉnh… quên tắt Bluetooth thôi mà...

Oshina (hét lên):

– Tao tưởng bom nổ thật! Tim tao nó ngừng 3 giây rồi mày có hiểu không hả Kawashina?! Mẹ nó chứ bản nhạc đó ác hơn tra tấn!

Deahan (ngồi xuống ghế, tay bóp trán):

– Lần sau cậu muốn tỉnh thì cắm tai nghe. Đừng biến cả căn cứ thành hộp đêm Beirut giữa giờ ăn sáng.

Rinno (vẫn còn cầm dao):

– Tao mà không tỉnh kịp chắc đâm nhầm thằng nào rồi.

Saku (vẫn hét lên dưới bếp):

– Tụi bây muốn tao phun máu não chết vì thằng khùng đó à?!

Kawashina (cười cười, ngồi xuống sofa):

– Vậy mà hiệu quả đấy chứ. Nhìn tụi bây tỉnh cả ruột ra kìa.

Kaiju:

– Tỉnh? Tao thức dậy muốn giết người luôn ấy, không đùa đâu!

Oshina (ôm đầu):

– Em tưởng gặp ác mộng, ai dè ác thật…

Deahan:

– Kawashina. Dẹp vụ báo thức remix. Lần sau tôi đổi giường cậu xuống tầng hầm.

Kawashina (nhún vai):

– Rồi rồi. Mấy người đúng là không biết tận hưởng nghệ thuật âm thanh gì cả.

Rinno:

– Nghệ thuật cái đầu mày.

Saku (bước lên, tay cầm chén cà phê):

– Tao đề nghị cắt lưỡi nó một tuần. Hoặc ít nhất... cấm nó đụng vô loa.

---