BLACK SPIN – PHÒNG VIP SỐ 6, 20:04 TỐI
Không khí trong phòng lặng như tờ. Đèn vàng chiếu xuống chiếc bàn bida chưa kịp chạm bi nào kể từ khi quán mở cửa. Tấm rèm ngăn cách giữa phòng và khu vực chung dường như dày hơn mọi khi – như thể muốn ngăn không khí nặng trĩu bên trong lọt ra ngoài.
Cánh cửa bật mở.
Deahan bước vào. Mặc áo sơ mi đen, gương mặt lạnh như mọi lần, nhưng ánh mắt sâu thẳm hơn. Đôi mắt ấy vừa mang vẻ đề phòng, vừa có chút gì đó... như là tò mò.
Gã đàn ông tóc bạc ngẩng đầu, nhìn thẳng vào người thanh niên trước mặt.
Gã cười nhẹ.
Gã:
– Cuối cùng mày cũng chịu lết xác tới à, cháu yêu?
Deahan (giọng đều, trầm, nhưng sắc):
– Ông là ai?
Gã (gật gù, lùi ghế, ngả người ra sau, vắt chân):
– Tên tao là Deajin Luther Crosswell.
– Tao sinh năm 1967, kém cha mày hai tuổi.
– Và mày nên gọi tao là chú.
Deahan (sửng sốt thoáng qua, rồi trấn tĩnh):
– Chú?
Deajin (nhếch môi):
– Ừ, em trai ruột của Deagi, tức là chú ruột của mày.
– Tao sống sót sau cái thời chiến loạn của thế giới ngầm, ở ẩn gần hai thập kỷ.
– Nhưng nghe tin Deahan – con trai của Deagi – đã ngồi lên ngôi...
– Tao phải đến gặp thằng cháu mà tao từng bế trên tay mỗi ngày khi mới lọt lòng.
Deahan (ngờ vực):
– Có bằng chứng không?
Deajin (lấy ví ra, rút một tấm ảnh cũ mèm, ngả màu):
– Mày nằm gọn trong vòng tay tao.
– Ngày đó ở Đức, lúc cha mày còn chưa dính vào Black Dragon.
– Tao còn nhớ mẹ mày – chị Dolya – la làng mỗi lần mày tè ướt hết áo tao.
Deahan (nhìn ảnh, im lặng)
Deajin (nhìn kỹ khuôn mặt cậu cháu trai):
– Mày không giống cha mày tẹo nào.
– 27 tuổi rồi… mà chưa có vợ con gì à?
– Ngày xưa tuổi này cha mày gái theo nườm nượp.
– Vừa đẹp trai, vừa là thiên tài chiến lược.
– Đi đâu giới ngầm cũng kiêng dè.
– Còn mày… chỉ thấy cứng đầu và cau có.
Deahan (nửa nghiêm túc, nửa giễu):
– Cháu không thích làm giống cha cháu.
– Cháu chỉ chọn con đường của riêng mình.
Deajin (mỉm cười, nhưng đôi mắt chùng xuống):
– Đường nào rồi cũng nhuốm máu.
– Mày biết cha mày vì sao thành lập Black Dragon không?
Deahan (khựng lại):
– Có liên quan đến… một người em trai?
Deajin:
– Izawa.
– Sinh năm 1970.
– Chết năm 1986.
– 16 tuổi.
– Bị một nhóm côn đồ hội đồng đến chết ở ngoại ô New York.
– Cha mày chôn nó ở đó, từ chối cho người nhà biết, chỉ có một mình tao chứng kiến.
– Ngày đó, tao cũng bị thương.
– Nhưng Deagi thì biến mất 2 năm sau, rồi quay lại... và thành con quỷ đầu tiên của Black Dragon.
Deahan (trầm giọng, mắt tối đi):
– Cháu… chưa từng nghe tên đó.
– Mẹ và Kazura cũng chưa từng nhắc.
Deajin:
– Vì Deagi không muốn ai biết.
– Ông ấy xem cái chết của Izawa là nguồn gốc của mọi hận thù.
– Và cũng là thứ duy nhất khiến ông ấy không bao giờ quay đầu.
(Khoảng lặng dài)
Deajin (chậm rãi):
– Tao không đến để phá hoại.
– Tao đến để ở lại.
– Vì tao biết mình chẳng còn nhiều thời gian.
– Tao cũng từng được Deagi nuông chiều, như mày nuông chiều thằng nhóc Kazura.
– Nên cho tao ở cạnh mày một thời gian.
– Tao muốn xem thử Black Dragon thời mày trị vì có gì đáng xem không.
Deahan (nhìn thẳng vào mắt ông ta):
– Nếu chú là người của cha tôi…
– Cháu không đuổi.
– Nhưng hãy đừng thử thay thế cha cháu, vì cháu là Deahan, không phải Deagi.
Deajin (cười lớn, ánh mắt lấp lánh):
– Mày đúng là con trai ông ấy thật…
– Đều cứng đầu như đá núi.
---
Tối hôm đó, Deahan cùng Deajin đến nghĩa trang phía Đông Bronx. Một ngôi mộ cũ, rêu phủ kín đá.
Khắc đơn giản: Izawa L. Crosswell – 1970–1986. Một nụ cười không kịp lớn.
Deahan đứng rất lâu, không nói gì.
Một cái tên mới. Một phần máu thịt mới.
Một quá khứ thêm phần nặng nề.
---