---
BÊN TRONG BLACK SPIN – 5 PHÚT SAU KHI KARAZ XUẤT HIỆN
Mọi người chưa kịp làm quen. Không ai thật sự muốn bắt chuyện.
Karaz ngồi xuống ghế salon góc phòng, vắt chân. Mắt lơ đãng quét một vòng, rồi dừng lại ở quầy pha chế.
Karaz:
– Phục vụ.
– Cho tao một ly Bourbon. Loại mày không dám uống quá hai lần trong đời.
Oshina:
– Hả?
Karaz (giọng lạnh):
– Mày đó. Mặc áo trắng. Có hình đầu cọp sau lưng.
– Tao thích uống khi nhìn thấy một người bực mình đem tới.
Kaiju (bật cười nhỏ):
– Ê, thằng này biết chơi trò căng thẳng đó.
Oshina (bước tới, tay cầm ly):
– Mày nghĩ mày là ai mà gọi tao như phục vụ?
Karaz (ngửa người ra sau):
– Tao không nghĩ. Tao ra lệnh.
– Và tao không phải khách. Tao là đinh trong cỗ máy tụi mày đang sống chung.
Kaiju:
– Ly của mày đây.
– Đừng làm đổ, tụi tao tính tiền gấp ba.
Karaz (cười nửa miệng):
– Tụi mày tính tiền bằng máu thì nói trước.
Oshina (bực):
– Mày kiếm chuyện với ai vậy?
Karaz (không trả lời, chỉ từ từ đứng dậy, tháo áo khoác)
Cả phòng lặng đi.
Hắn tháo nút áo sơ mi, từng nút một. Và rồi… cởi trần hoàn toàn phần thân trên.
Không phải để khoe cơ bắp.
Mà là để lộ một nửa cơ thể đầy mực đen — phía bên phải.
Hình xăm chạy từ vai xuống mạng sườn:
Mặt trước: Một con nhện đen khổng lồ chồng lên đầu lâu.
Mặt sau: Một con rắn hai đầu, uốn lượn quanh hai loài hoa kỳ dị – hoa long đởm và một bông khác không ai nhận ra.
Benkey:
– Cái đm… hình xăm đó…
Rinno (nheo mắt):
– Đó là phong cách miền đông Nhật trước chiến tranh. Không phải loại mực chơi cho đẹp.
Saku (ngồi dựa lưng, gật gù):
– Đó là lời tuyên chiến thầm lặng.
Karaz (quay đầu, nói nhỏ):
– Mỗi hình xăm trên người tao… đều là cái giá một mạng người từng phải trả.
Oshina:
– Mày xăm bên phải. Vậy bên trái thì sao?
Karaz:
– Trống.
Kaiju:
– Sao vậy?
Karaz (nhìn thẳng Kaiju):
– Tao chừa lại để nếu có ai giết được tao… họ sẽ có chỗ để ký tên.
Rinno:
– Mày điên.
Karaz (cười nhỏ):
– Tao biết. Nhưng tổ chức này cần vài đứa điên để sống sót.
Deahan (bước tới, nói nhẹ):
– Mặc áo lại. Ở đây không phải nhà xác.
Karaz (gật, chậm rãi mặc lại):
– Nhưng sớm muộn cũng sẽ có vài kẻ phải ra đi như trong nhà xác.
---