CHAP 289: MỘT VIÊN ĐẠN, MỘT CUỘC TRANH LUẬN

---

TRỤ SỞ BLACK DRAGON – TẦNG TRỆT

Karaz uống nốt ngụm Bourbon. Đặt ly xuống.

Rinno ngồi khoanh tay, còn Kaiju với Oshina đứng gần cửa kính, ánh mắt dò xét.

Karaz (ngẩng lên):

– Bọn mày…

– Có muốn tao thể hiện tài năng không?

Benkey (ngồi lùi lại):

– Mày muốn đấm ai à?

Karaz:

– Không.

– Tao không đấm. Tao bắn. Và tụi mày chưa từng thấy.

Kaiju:

– Deahan chưa cho phép.

Karaz (nhếch mép):

– Tao không cần chờ lệnh cho một buổi biểu diễn.

Rinno:

– Mày định làm gì?

Karaz (đứng dậy, kéo theo một chiếc túi dài, khóa mã số):

– Lên tầng thượng. Tao cần tầm bắn không giới hạn.

---

TẦNG THƯỢNG – TRỤ SỞ BLACK DRAGON

Gió thổi mạnh. Manhattan trải dài phía xa.

Karaz đặt chiếc túi xuống. Mở ra — một khẩu tỉa hạng nặng, màu đen nhám, ống ngắm công nghệ quân sự.

Benkey:

– Đù… đồ chơi này từ đâu ra?

Karaz (vừa lắp đạn vừa nói):

– Hàng độ lại. Ống kính nhận diện hồng ngoại, nòng chống lệch tâm, viên đạn titan lõi lạnh.

– Khoảng cách lý tưởng: hơn hai cây số.

Oshina:

– Mày định bắn gì?

Karaz (khom người, nhắm súng):

– Mày xem tòa chung cư kia không?

Kaiju:

– Ừ, tòa cao nhất phía xa?

Karaz:

– Căn hộ tầng 23, cửa sổ thứ tư từ trái qua.

– Có một người phụ nữ đang mở rèm. Cô ta vừa bật đèn bếp.

Benkey (giật mình):

– Mày thấy rõ vậy?

Karaz (mắt không chớp):

– Tao không thấy.

– Súng tao thấy.

Kaiju:

– Ê, khoan… đừng—

Karaz – BỐP!

Tiếng nổ nghẹn lại trong ống giảm thanh.

Một làn khói mỏng. Cả nhóm lặng người.

Karaz (nhấc mắt khỏi ống ngắm):

– Đạn chạm ngực trái.

– Cô ta đổ xuống, không kịp hét.

Oshina:

– Đậu xanh mày điên rồi.

Kaiju (choáng váng):

– Đó… là người vô tội!

Rinno (bỗng nói, giọng thấp):

– Vô tội thì cũng là người.

Karaz (nghiêng đầu nhìn):

– Hử?

Rinno (tiến lên một bước):

– Mày nghĩ tụi mày có quyền thương hại mấy người đó sao?

– Nói xem… bọn mày đã giết bao nhiêu người rồi?

Kaiju:

– Nhưng… đây là sát hại công khai. Không lý do.

Rinno (quay sang):

– Và tụi mày tưởng những lý do trước đây bọn tao giết người là chính đáng?

Benkey (im lặng, nhìn trời):

– Đm…

Karaz (nhìn Rinno, cười nửa miệng):

– Mày cũng không phải dạng vừa.

– Dám bênh tao à?

Rinno (liếc sang):

– Tao không bênh mày. Tao chỉ thấy tụi nó đạo đức giả.

Karaz:

– Hừ. Tao bắt đầu thích mày thật.

Kaiju:

– Nhưng mày không thấy… mày vừa giết một người phụ nữ bình thường?

Karaz (nói khẽ):

– Tao thấy.

– Tao thấy cả ánh đèn trên trán cô ta trước khi gục xuống.

– Đẹp… như một khoảnh khắc nghệ thuật.

Oshina:

– Đcm… Tao không biết nên nể hay sợ mày.

Karaz (vác súng lên vai, quay đi):

– Không cần sợ.

– Chỉ cần không cản tao.

---