---
KHU PHẾ LIỆU Ô TÔ – 22:12
Tiếng kim loại đập nhau như trống trận.
Tiếng chân, tiếng hô, tiếng xương gãy và cả những cơn gào điên dại của những kẻ đã chọn máu là định mệnh.
Benkey lao thẳng vào Baki như một xe tăng. Gã khổng lồ đỡ cú đấm đầu tiên và bật lại bằng một cú móc cùi chỏ. Mặt đất rung lên.
Rinno đã áp sát Nico, tay móc găng ra sau lưng và đấm thẳng bằng lực thô, nảy lửa từng nhịp.
Zerus, Kin, Kaiju, Oshina — tất cả đều đã bước vào vũ điệu hỗn loạn.
Nhưng trên cao, giữa một đống phế liệu cao vút, có một gã đàn ông không động tay — chỉ động mắt.
Karaz.
Áo sơ mi trắng. Cổ áo bung. Mồ hôi ướt nhẹ trên trán.
Gã không cần khởi động. Gã không cần chọn kẻ địch.
Gã đã biết mình phải giết ai từ khi còn ở California.
Jam — kẻ thao túng.
---
Karaz (lẩm bẩm, mắt lạnh như thép):
– Mày nghĩ tao chỉ biết bắn?
– Tao cũng là thằng biết ném, đập, cắm, đâm, và giết.
Gã cúi xuống, lượm một thanh đùi sắt dài nặng chịch nằm gần chân. Tay gã xoay nó như một thanh giáo.
Gió đêm lướt qua má gã — lạnh, khô và mặn như máu.
Jam đang đứng cách đó gần 30 mét, nhìn xuống trận chiến như một kẻ chỉ đạo sân khấu.
Hắn chưa phát hiện ra Karaz.
Karaz đứng thẳng người. Hít một hơi.
Tay trái giữ thăng bằng.
Tay phải xoay cổ tay, giữ chặt thanh sắt.
Mắt ngắm thẳng vào... trán.
---
VÙU—!!
ĐÙNG!!!
Thanh sắt bay như đạn.
Nó cắm thẳng vào đỉnh trán của Jam, lệch vài phân bên phải.
Tiếng kim loại xuyên thịt vang lên ghê rợn.
Jam khuỵu gối. Máu bắn ra như suối.
Nhưng...
Hắn chưa chết.
Hắn nổi điên.
Jam (gào thét, máu chảy thành dòng):
– MÀY... MÀY GIẾT TAO À??!!
– ĐMM!!!
Hắn rút súng ra từ trong áo khoác và bắn loạn xạ lên chỗ Karaz đứng.
Karaz đã nhảy từ đống phế liệu xuống đất, xoay người giữa không trung, tiếp đất bằng vai phải và lăn tròn.
Hắn không rút súng.
Hắn lượm một viên đá sắc cạnh gần đó.
Karaz (cười nhạt, máu chảy nhẹ ở môi dưới vì cú va):
– Một phát cuối cho kẻ sống dai.
Gã nhắm mắt trong 1 giây.
Mở mắt.
Rồi...
PHỤT!!
Viên đá bay.
---
BỐP!!!
Jam lĩnh trọn cú ném.
Viên đá cắm lệch vài phân sau gáy, đúng điểm nối sống cổ.
Toàn thân hắn giật lên rồi đổ gục xuống như một cái xác bị rút dây.
Bất tỉnh hoàn toàn. Súng văng khỏi tay. Máu phun lần nữa.
---
Karaz (bước tới, thở đều, đứng trước Jam đang nằm bất động):
– Đừng chết.
– Tao còn chưa chơi xong với mày.
---
Ở phía xa, Deahan đang quan sát toàn cảnh. Mắt anh thoáng hiện lên chút... ngạc nhiên.
Saku (nói nhỏ, đứng cạnh):
– Thằng điên đó… đúng là không giống người.
Deahan (gật nhẹ):
– Nó không phải người.
– Nó là con dao sống… không chuôi.
---