CHAP 343: SỨC MẠNH CỦA KẺ ĐỨNG ĐẦU

---

23:49 – ĐÊM ĐỊNH MỆNH TẠI BÃI PHẾ LIỆU

Trên nóc thùng container cao nhất, Deahan đứng im lặng giữa gió đêm, đôi mắt anh lạnh băng nhưng ánh lên ngọn lửa dữ dội.

Phía dưới, Rinno nằm bất động, máu chảy từ thái dương, toàn thân trầy xước và bầm tím.

Kaiju đang cố gắng đỡ Oshina,

Karaz đã quay đi,

Karaz từng giành lại thế trận nhưng trận chiến vẫn chưa ngã ngũ.

---

Deahan quét mắt nhìn toàn bộ chiến trường,

ánh đèn mờ mờ phản chiếu từng đống sắt vụn, dầu loang khắp mặt đất.

Deahan (giọng trầm thấp nhưng rõ ràng, cất lên từ nóc cao):

– Rinno…

– Tôi không ngờ cậu có thể bị đánh bại dễ dàng như vậy.

Mọi người bên Black Dragon ngẩng đầu nhìn anh.

Deahan:

– Cậu mạnh hơn tôi thật, nhưng đó là chuyện lâu rồi.

– Từ ngày tôi bước vào thế giới tội phạm này, tôi đã vượt xa cậu từ lâu.

Anh đưa mắt nhìn về phía Rinno đang gục,

giọng nói càng lạnh:

Deahan:

– Bấy lâu nay tôi tôn trọng cậu.

– Không muốn tranh chấp.

– Không muốn ngược đãi cậu vì tôi biết cậu có cốt cách.

– Nhưng hôm nay...

– Tôi sẽ chứng minh cho cậu thấy tôi hơn cậu – cả sức mạnh lẫn tinh thần chiến đấu.

Không phải 80%, không phải 90%. Mà là 100%.

---

BỐP!

Deahan nhảy từ trên cao xuống đất.

Cú đáp chạm mạnh nền đất bê tông.

Mặt đất rung lên nhẹ, bụi sắt bốc lên như khói.

Anh bước chậm rãi giữa chiến trường,

– Trước mặt là một tên địch to con, đang cố đấm vào lưng một thành viên Black Dragon.

Deahan:

– Lùi lại.

Tên địch quay sang, chưa kịp phản ứng,

Deahan đã vung chân đá thẳng vào ngực hắn.

“ẦM!” –

Cả cơ thể to lớn bay ngược đập vào thùng container phía sau,

– Gục ngay tại chỗ.

---

Deahan không dừng lại.

Anh tiến thẳng, không ai ngăn nổi.

– Một tên địch xông lên, cầm xà beng, hét lớn.

– Deahan nghiêng đầu, tránh nhẹ, nắm cổ tay hắn,

– Vặn xoắn một vòng, khiến xương kêu “rắc!” và gã ngã khuỵu.

Cứ như thế, Deahan dẹp sạch từng tên một.

Anh không dùng đòn phô trương.

– Mỗi cú đánh là một đòn đoạt mệnh.

---

Anh bước đến gần Rinno.

Deahan cúi xuống, nhìn thẳng vào gương mặt bê bết máu:

– Dậy đi.

Rinno hé mắt, vẫn còn thở.

Anh khẽ cử động, cố ngồi dậy.

Deahan vươn tay ra.

– Chúng ta còn chưa xong mà.

Rinno nắm lấy tay anh, gượng đứng dậy, ánh mắt không còn sự ngạo nghễ mà là sự im lặng phục tùng.

---

Nhưng đúng lúc đó…

Một tiếng loạng choạng vang lên.

Nico – gã zombie dai dẳng – đứng dậy lần nữa.

Mặt mũi hắn be bét máu, hàm gãy lệch, nhưng ánh mắt vẫn tràn đầy ác ý.

Deahan quay sang, khẽ cau mày:

– …Thằng khốn đó…

Deahan (thầm nghĩ):

– Bị Karaz hành như vậy… vẫn còn sống?

Nico:

– Tao… vẫn còn… chưa kết thúc đâu…

---

Rinno siết chặt tay lại.

Rinno:

– Thằng này đúng là chó điên sống dai thật đấy.

Deahan:

– Chúng ta sẽ kết thúc nó – cùng nhau.

---

Rinno và Deahan – hai thủ lĩnh – xông vào.

Nico gào lên, vung tay phản đòn, nhưng hoàn toàn bị áp đảo.

Deahan đánh vào ngực, Rinno đá vào đầu.

– Một đòn trái, một đòn phải.

– Nico không còn lối thoát.

– Hắn gào thét điên cuồng, vùng lên trong tuyệt vọng.

Nhưng…

Deahan:

– Đây là kết thúc.

Rinno:

– Tạm biệt, zombie.

Một đòn phối hợp,

– Rinno đạp gối Nico ngã về phía Deahan,

– Và Deahan tung cú đấm quyết định, móc lên hàm dưới,

– Nico bay ngửa về sau, bất tỉnh lần này là thật.

---

Phía xa – các thành viên hai bên, ai ngã xuống rồi cũng đều cố gượng đứng dậy.

Kaiju lết tới đỡ Oshina,

Saku vẫn nằm nhưng môi còn mấp máy.

Benkey lồm cồm đứng dậy, nắm tóc tên đối thủ kéo lê.

Zerus quấn khăn quanh tay đang chảy máu.

Trận chiến chưa kết thúc – tinh thần chiến đấu chưa bao giờ tắt.

---

Deahan quay đầu, nhìn toàn đội của mình –

Máu me, thương tích, mệt mỏi – nhưng không gục ngã.

Deahan (nghiêm giọng):

– Black Dragon không phải là bọn yếu đuối.

– Chúng ta không chết – trừ khi máu cạn.

Toàn đội hét lên trong bóng tối

– Âm thanh vọng lại từ những vỏ xe, container và sắt vụn.

– Dội ngược lên trời như tiếng gầm của rồng.

---