CHAP 344: KẾT THÚC TRẬN CHIẾN

---

00:17 – TÀN CUỘC

Cả khu phế liệu chìm trong tiếng thở hổn hển và tiếng kim loại rơi lạch cạch. Trận chiến kéo dài tưởng như vô tận cuối cùng đã đến hồi kết. Nhưng ngay cả lúc tất cả tưởng rằng đã kết thúc, vẫn còn những đợt sóng ngầm chực trào.

Rinno lê từng bước tới chỗ Nico đang nằm bất tỉnh, mặt mũi be bét máu.

Anh nhìn xuống hắn, thở mạnh một hơi, môi nhếch nhẹ.

Rinno (giọng thấp, khàn đặc):

– Nico…

– Lần sau, tao và mày – chỉ tao và mày.

– Tao không ngờ một thằng như mày… lại ngang tao đến vậy đấy.

Nico chẳng nghe thấy gì. Gã bất tỉnh, ngực phập phồng thoi thóp như thể vẫn còn cố níu lại chút hơi tàn.

Rinno nhìn hắn thêm vài giây, rồi quay lưng.

---

Phía xa – Karaz đang bế xác bất tỉnh của Jam trên vai.

Gã tâm lý bệnh hoạn này vừa bị Rinno đá văng thẳng đầu vào thùng container.

Karaz không nhìn mặt Jam, chỉ lẩm bẩm:

– Mày cũng lì thật đấy...

Anh bước tới chỗ Kin, người vừa xử xong đối thủ của mình.

Karaz:

– Giữ hắn lại. Tao không giết người đã bất tỉnh.

Kin gật đầu, đang định bước lại thì…

“Vút!”

Một cú đá trời giáng lao tới!

Raro – tên múa chân ngạo mạn – đã lao đến.

Một cú cước xoáy chí mạng bay thẳng về phía Karaz.

Kin phản xạ chắn đòn,

– Nhưng cú đá quá mạnh, khiến anh văng ra xa đập vào đống vỏ xe, ngất lịm.

Karaz nheo mắt nhìn tên Raro lao lên không trung lần nữa.

Raro gầm lớn, tung cú đá xoay 360 độ,

Karaz đưa tay đỡ được, hai chân trượt dài trên nền sắt.

Nhưng ngay lập tức – cú xoay thứ hai tới.

– Chân của Raro xoáy như lưỡi đao gió

– Đập thẳng vào mặt Karaz

– Khiến anh bị cắm thẳng đầu xuống đất sỏi, bụi bay mù mịt.

Raro không nói lời nào, chỉ cúi xuống kéo Jam dậy và bỏ chạy khỏi hiện trường.

---

Chuyển cảnh – 00:21

Benkey đang nằm dài trên nóc một chiếc ô tô cũ, đầu ngửa ra sau, miệng nghêu ngao hát:

Benkey (gõ nhịp lên nóc xe):

– Yo yo yo…

– Black Dragon lên ngôi, mấy thằng lì xác lăn đùng ra rồi...

– Ai mà chưa gục… thì cũng què gối!

Bên cạnh, Baki – người khổng lồ 2m20 – vẫn còn nằm gục cắm đầu xuống đất, nửa thân trên chôn vào bùn,

– Dư âm từ cú vật siêu kinh điển của Benkey gần 2 tiếng trước.

Benkey quay sang:

– Ê này khổng lồ, tỉnh chưa?

– Hay tao hát thêm bài nữa?

Không ai đáp. Chỉ có tiếng ngáy khe khẽ của Baki, không rõ là ngủ hay bất tỉnh.

---

Phía Lucas – tên kiếm đạo

– Đã mất kiếm, tay bị trói bằng xích phế liệu,

– Bị một nhóm thành viên Black Dragon thay phiên nhau đấm đá.

Lucas (khóc lóc):

– Làm ơn… tha cho tôi… tôi… tôi chỉ là học sinh kiếm đạo thôi mà!

Một gã Black Dragon:

– Kiếm đạo cái đầu mày!

– Còn chơi với tổ chức tội phạm thì mày hết tuổi học trò rồi!

Bốp! – Một cú đạp vào bụng khiến Lucas cong người lại.

---

00:23 – Một vụ nổ bất ngờ vang lên!

ẦM!!!

Trời sáng rực –

Năm quả lựu đạn nổ chớp chóa giữa khu phế liệu.

Mặt đất rung chuyển, ánh sáng trắng xé toạc bóng đêm.

– Cát, sắt, và người bị hất tung.

Ran và Rin – anh em nhà Hiraiwa –

– Đã tranh thủ lúc hỗn loạn để bỏ trốn.

– Trước khi đi, **chúng để lại món quà “tạm biệt” đầy ác ý.

Zerus bị hất bay, va vào một đống máy móc.

Saku đang gượng dậy thì bị vỡ mảnh kim loại rạch qua vai.

Máu chảy xối xả.

---

00:24

Tất cả vẫn còn choáng thì…

Nico – bằng cách nào đó – đã đứng dậy.

Gã loạng choạng, máu chảy khắp mặt, miệng sưng tím.

Hắn hét lên giữa đêm tối:

Nico:

– HIPHOP…

– ĐẦU HÀNG.

Tiếng hô vang vọng…

Cả bãi phế liệu bỗng im bặt.

Các thành viên còn lại của HipHop từ từ buông vũ khí.

Một trận chiến dài. Máu me. Tàn bạo. Đau đớn.

---

Black Dragon – cũng không hề vui mừng.

Ai cũng thương tích, ai cũng mất mát.

Deahan quay người, nhìn từng người anh em của mình.

Rinno thở gấp, ánh mắt tối sầm.

Karaz vẫn còn bị thương nơi mặt.

Oshina và Kaiju đứng không vững.

Zerus lau máu bên thái dương.

Benkey chống tay lên xe thở dốc.

Saku rách vai áo, nhưng ánh mắt vẫn còn lửa.

Deahan (trầm giọng):

– Trở về.

Không ai nói thêm gì.

Chỉ có tiếng chân chậm chạp của một đoàn quân chiến thắng,

– nhưng mang trong mình nỗi đau âm ỉ.

---