Chap 353: Đứng Giữa Ổ Rắn

---

20:49 – hang ổ Outlaws.

Khu nhà máy bỏ hoang nằm sâu giữa ngoại ô, phía tây thành phố. Bên ngoài là tiếng gió hú và dây thép kẽo kẹt. Bên trong – đèn vàng mờ, sàn bê tông bám dầu nhớt, lác đác tiếng cười vọng ra từ dãy phòng chính.

Bọn lính gác ngoài chưa kịp phản ứng.

ẦM!

Cánh cửa chính bật tung.

Rinno đạp cửa bằng gót chân, đứng giữa khung cửa khói bụi, áo dài đen phủ xuống đầu gối. Mắt lạnh như băng.

Một tên Outlaws chĩa súng lên – Rinno không dừng bước.

Nico (ngồi trên ghế sắt):

– Cái đéo gì?

Jam:

– Nó điên à?

Kin (ngồi sau bàn sắt):

– Cất súng.

– Tao biết ai đây.

Rinno bước thẳng, không liếc trái phải.

Izan đang ngồi giữa căn phòng, khoác áo trench coat đen, đầu cúi xuống ly rượu.

Rinno dừng lại cách hắn ba bước.

Izan (khẽ nhếch mép):

– Tao tưởng Deahan sẽ đến. Không ngờ lại gửi một con chó biết đi.

Rinno (bình thản):

– Tao là con chó biết cắn.

– Còn mày… là thằng sắp bị thiêu nguyên ổ.

Cả căn phòng đột ngột im lặng.

Rinno rút phong thư từ trong áo, ném thẳng xuống bàn trước mặt Izan.

Rinno:

– Mở ra.

– Đọc.

Izan liếc thư, không chạm tay vào.

Izan:

– Và mày nghĩ mày sẽ quay về được à?

Rinno (nhìn thẳng mắt hắn):

– Tao đến đây không phải để sống hay chết.

– Tao đến để đưa tin.

Jam (nhổ nước bọt):

– Thằng ranh.

Rinno (liếc Jam):

– Mày bắn hụt Kawashina.

– Lần sau nhớ ngắm kỹ hơn.

– Nếu còn lần sau.

Nico:

– Mày muốn gì?

Rinno (nhìn lại Izan):

– Tao nói rồi. Mở thư ra. Đọc.

– Và đếm ngược ngày tàn của mày.

Không ai động.

Rinno quay lưng.

Kin:

– Mày chắc… không muốn chết tại đây?

Rinno (vẫn đi, không quay đầu):

– Kin… Tao tưởng mày biết tao hơn ai hết.

– Tao chỉ chết… khi chính tao muốn.

Cánh cửa vẫn mở. Rinno bước qua, bóng anh lẫn vào bóng tối ngoài sân.

Phía sau, Izan chậm rãi nhấc ly rượu, uống cạn, rồi mở phong thư ra.

---