---
08:12 sáng – Căn hộ tầng 31, London
Ánh nắng sớm tràn qua khung cửa kính lớn. Trong bếp, Karaz đang cầm ly sữa, chân gác lên bàn. Benkey ngồi xếp bằng giữa phòng khách, vừa nhai bánh mì vừa gõ nhịp chân theo nhạc trong đầu. Oshina vẫn còn đang ngái ngủ, mắt nửa mở, lết ra từ phòng tắm với cái bàn chải vẫn còn trong miệng.
TV trước mặt họ đang phát kênh thời sự quốc tế.
Đúng lúc Saku vừa từ ngoài vào, tay cầm bịch cà phê nóng. Anh quăng túi xuống bàn rồi ngồi phịch xuống ghế dài cạnh Karaz.
Saku:
– Gì mà ồn dữ vậy? Mới sáng sớm.
Karaz (liếc mắt):
– Im. TV đang có vụ nóng.
Oshina (miệng lèm bèm do đang đánh răng):
– Lại nổ nữa hả?
Benkey (ngậm bánh mì, phun vụn):
– Mỹ đêm qua… có vụ gì đó.
---
TV – Truyền hình CNN, bản tin sáng sớm:
> “...Theo thông tin từ phía cảnh sát New York, vào đêm qua, hai đối tượng nam giới đã gây ra vụ bạo loạn nghiêm trọng tại khu phố Queens, khiến ít nhất 8 người tử vong và 13 người bị thương.
Hai nghi phạm được xác định là anh em ruột, từng có tiền án liên quan tới các tổ chức tội phạm xuyên quốc gia...”
Bản tin chiếu cận mặt ảnh chân dung:
– HIRAIWA RAN (28 tuổi) – tóc bạch kim, vết sẹo ngang mắt.
– HIRAIWA RIN (26 tuổi) – dáng người nhỏ hơn, ánh mắt sắc lạnh.
> “Hai đối tượng này được biết đến là cựu thành viên của tổ chức tội phạm ‘Outlaws’ từng bị tiêu diệt cách đây không lâu trong một trận giao chiến đẫm máu ở khu công nghiệp phía Đông New York.”
---
Trong phòng khách – cả bốn người sững lại.
Benkey (đứng dậy, nhíu mày):
– …Ran với Rin?
Karaz:
– Mấy thằng đó... còn sống?
Saku (nghiêng người về phía tivi):
– Đéo thể nào… tao nhớ rõ Oshina gần như đập gãy xương hai thằng đó trong trận chiến đó mà?
Oshina (rút bàn chải, nuốt ực nước):
– Tao nhớ rõ mặt hai thằng chó đó.
– Hôm đó tụi nó rách bươm mà vẫn cười cợt với tao.
Karaz (uống một ngụm sữa):
– Có vẻ... tụi nó vẫn còn thở. Và giờ tụi nó quay lại.
Benkey (đấm tay vào lòng bàn tay):
– Tụi nó vừa mất lãnh đạo. Izan, Kin, Jam... đều chết cả.
– Nhưng hai thằng đó thì như quái vật, bất trị.
Oshina (nghiến răng):
– 8 người chết à…
– Tụi này không còn là tội phạm vặt nữa. Bây giờ là khủng bố cmnr.
---
TV tiếp tục:
> “Hiện FBI đã phát lệnh truy nã cấp độ đỏ với Hiraiwa Ran và Hiraiwa Rin. Cảnh báo được đưa ra với các quốc gia láng giềng. Hai nghi phạm có vũ trang, cực kỳ nguy hiểm, phản ứng dữ dội khi bị tiếp cận.”
---
Karaz (gác chân xuống, nghiêng đầu):
– Deahan đã biết chưa?
Benkey:
– Không biết... nhưng sớm muộn gì cũng biết thôi.
Saku:
– Gọi cho ảnh đi.
Karaz (nhìn sang Oshina):
– Mày gọi?
Oshina (gãi đầu):
– Gọi thì gọi... nhưng anh ấy đang yêu rồi. Đừng làm phiền.
Benkey (nói giọng nghiêm):
– Tụi bây điên à?
– Tụi mình đã chôn quỷ, giờ tụi nó đội mồ sống lại.
– Nếu không dẹp sớm, tụi nó sẽ kéo nguyên thế giới quay lại đáy vực đấy.
---
08:31 – Deahan đang ngồi trong quán nước cạnh sở cảnh sát, vừa tiễn Marila vào ca sáng.
Điện thoại rung lên.
Tên người gọi: Oshina.
Deahan (bắt máy, giọng trầm):
– Có chuyện gì?
Oshina (vội vàng):
– Hai thằng Ran với Rin...
– Tụi nó vừa gây bạo loạn ở New York.
– TV phát tin rồi. 8 người chết.
Deahan (im lặng mấy giây):
– …Tao hiểu rồi.
Oshina:
– Làm gì đây?
Deahan (giọng thấp dần):
– Đợi tao về.
– Chúng ta lại phải... trở về với công việc cũ rồi.
Anh cúp máy.
---
Ngoài cửa kính, bầu trời London vẫn sáng trong như chưa có chuyện gì xảy ra. Nhưng trong lòng Deahan, anh biết:
Bóng tối chưa bao giờ rời đi.
Nó chỉ tạm lánh.
Và bây giờ... nó trở lại.
---