"Tuần này, chúng ta sẽ học về khả năng kết nối cảm xúc giữa hai pháp sư!"
Giọng giáo sư già vang lên, kéo theo một đám học sinh gục mặt trên bàn vì mệt mỏi.
Nhưng câu tiếp theo khiến cả lớp giật nảy.
> “Và để thực hành—chúng ta cần… các cặp đôi!”
Gael và Lyre quay sang nhìn nhau, ánh mắt chết lặng.
Lyre thì thào: “Không… đừng nói là…”
“Đúng vậy.” – giáo sư mỉm cười. “Cặp Gael – Lyre, mời lên đầu tiên!”
---
“Để kiểm tra khả năng cảm ứng, hai em sẽ… nắm tay nhau.”
Lyre đứng hình.
Gael: “Tôi phản đối. Tôi dị ứng với cảm xúc.”
Giáo sư: “Không ai hỏi.”
Trước cả lớp, Lyre chìa tay ra, gương mặt cứng đơ.
Gael ngập ngừng, rồi chạm nhẹ tay vào cô.
Một luồng sáng mờ tỏa ra. Trái tim cả hai đập mạnh.
Ngay lập tức, tất cả cảm xúc trong đầu họ truyền sang nhau.
> Lyre nghe thấy:
“Trời ơi tay cô ấy mềm hơn mình tưởng… chết tiệt, đừng đỏ mặt!”
Gael nghe thấy:
“Không được! Không được nghĩ lung tung! Sao mình cảm thấy… hơi ấm đến vậy…”
Cả hai lập tức buông tay.
“KHÔNG ĐƯỢC!” – Cùng hét lên.
Cả lớp im lặng 3 giây… rồi cười ầm trời.
> “Cặp đôi hài quá!”
“Trời ơi, dễ thương muốn xỉu~”
“Lyre, tỏ tình đi!”
“Gael đỏ mặt rồi kìa, haha!”
Lyre cắn răng. Gael thì chống tay lên trán, cố giấu khuôn mặt đang bốc cháy.
---
Tối hôm đó, Lyre bước vào khu phòng tắm nữ, mệt mỏi sau cả ngày bị trêu chọc. Nhưng không hiểu vì lý do gì, Gael bước ra từ một căn phòng... tắm hơi kế bên, toàn thân ướt sũng, chỉ quấn khăn.
Cả hai tròn mắt nhìn nhau.
> “...Ngươi làm cái quái gì ở đây?!”
“Tôi tưởng đây là khu tắm nam! Phép chỉ đường hỏng mất rồi!”
“RA NGOÀI NGAY!”
“Tôi đang đi mà!”
Trong lúc Gael chạy như ma đuổi, Lyre ném chiếc dép bay trúng đầu cậu.
Tối đó, ai đó lại lan truyền một tin đồn mới…
> “Hai người họ… tắm chung?!”
---
Sau một ngày "thảm họa", Gael lẻn ra mái học viện, nơi anh biết Lyre thường đến ngắm sao.
> “Này.”
“Còn mặt mũi đến đây à?” – Lyre liếc mắt, nhưng giọng chẳng có vẻ giận thật.
“Tôi mang trà hoa cúc…” – Gael đưa ly ra.
“Ừm… cảm ơn.”
Một lúc sau, cả hai cùng im lặng, dựa lưng vào tường, gió đêm thổi qua mái tóc họ.
> “Này, Lyre…”
“Hửm?”
“Nếu… có một ngày nào đó, tôi nói là tôi không ghét nàng… thì nàng sẽ làm gì?”
Lyre liếc sang, má đỏ như ráng chiều.
> “Thì ta sẽ nói... ‘ngươi bị sốt rồi, đi ngủ đi.’”
“Tôi đoán là mình bị sốt thật rồi.”
“... Ngốc.”
[Ký túc xá, 11 giờ đêm. Trong phòng vẫn là không khí căng như dây đàn giữa hai kẻ thích ở một mình.]
Gael (ngồi quay mặt vào tường, tay cầm quyển sách nhưng đã đọc đi đọc lại một trang)
(“Yên tĩnh thế này cũng không tệ…”)*
[Cộc cộc cộc! – Tiếng gõ cửa vang lên mạnh hơn bình thường.]
Gael:
“…Lại gì nữa đây?”
Lyre: (đứng dậy trước, không thèm hỏi Gael, mở cửa một cách chậm rãi nhưng chẳng hề thiện cảm)
“…?”
[Trước mặt là hai cặp đôi – một cặp nam-nữ với áo ngủ đôi màu pastel, và một cặp con trai cùng mặc hoodie trường. Tất cả đều cười toe toét, đầy phấn khích.]
Bạn nữ 1:
“Ê ê! Hai người vẫn còn thức đúng không? Bọn tớ đang rủ nhau chơi ‘Thành thật hoặc Thử thách’ ở phòng tầng dưới! Cặp đôi phòng 103 không đi thì phí lắm!”
Bạn nam 1:
“Ừa, tụi này đi đủ bốn rồi nè, chỉ thiếu hai người là tròn nhóm!”
Bạn nam 2:
“Này, nghe nói hai người vào học viện kiểu vượt ải khó gấp ba người thường, không lẽ chơi game cũng nhát à?”
[Cả bốn đều cười khúc khích. Ánh mắt cố tình liếc qua liếc lại giữa Lyre và Gael như đang soi xét một đôi "đặc biệt".]
[Lyre nhìn bọn họ đúng 3 giây…]
Lyre:
“Không hứng thú.”
[RẦM! – Cửa ký túc đóng sập thẳng vào mặt cả nhóm như thể Lyre vừa cắt ngang một câu chuyện tẻ nhạt.]
[Bên trong.]
Gael
“Tốt đó”
Lyre:
“Họ cười quá to. Và lặp lại cái từ ‘cặp đôi’ đến ba lần trong mười giây.”
Gael: (nhìn ra phía cửa, rồi thở dài, quay lại giường)
“Không nghĩ là… có ngày tôi thấy nhẹ nhõm khi ai đó từ chối thay mình.”
Lyre: (trèo lên giường, trùm chăn)
“Coi như tôi đòi lại công bằng. Vì sáng nay ngươi ăn bữa sáng mà không rửa ly chung.”
Gael:
“…Hả?! Cô theo dõi tôi à?!”
Lyre: (nhắm mắt)
“Không cần. Ly của tôi mất, trên kệ còn ly duy nhất, bẩn.”
Gael:
“Trời ơi…”
[Cả hai nằm im. Nhưng bên ngoài cửa, tiếng mấy người kia vẫn vang lên:]
[Cộc cộc! – Tiếng gõ cửa lần nữa, lần này dồn dập, khẩn trương.]
Lyre:
“…Cái gì nữa?”
[Cô mở cửa lần hai, ánh mắt đầy cảnh cáo. Nhưng lần này người đứng trước cửa là cô gái tóc vàng trong nhóm ban nãy – và cô ấy cười nham hiểm.]
Bạn nữ tóc vàng (thì thầm):
“Nếu hai người không tham gia, tôi e là câu chuyện ‘hai học sinh mới cùng nhau dùng phòng tắm số 3 vào lúc 5 giờ sáng hôm qua’ sẽ… lỡ miệng đến tai giáo viên đấy.”
Gael: (giật bắn mình, đứng bật dậy khỏi giường)
“Khoan đã! Chuyện đó là do không biết lịch! Với lại—”
Bạn nữ (vẫn nở nụ cười tai quái):
“Ô~ tôi không nói gì sai mà? Hai người cùng vào đúng không? Không ai khác ở đó đúng không? Chỉ cần tôi kể lại với một chút ‘sắc thái lãng mạn’... thì chuyện sẽ vui lắm đấy.”
Lyre: (giọng phẳng lặng)
“…Tống tiền.”
Bạn nữ:
“Trò chơi thôi mà! Đừng căng thẳng thế chứ. Chỉ là vài câu hỏi, vài thử thách… còn hơn là bị cả trường gán mác ‘cặp đôi lén lút’ đúng không?”
[Cô ta nháy mắt, rồi quay lưng bỏ đi.]
Khi cả hai đi cùng với họ xuống phòng sinh hoạt thì họ đi ngang qua một người mặt một bộ đồ màu đen
Geal
"Hình như mình có thấy cậu ta ở đâu rồi"
---
[Bốn người ngồi thành vòng tròn. Lyre và Gael ngồi sát mép như thể sẵn sàng bỏ về bất cứ lúc nào. Trên bàn là một quả cầu pha lê xoay chậm – đạo cụ ma pháp dùng để “chỉ người được chọn” và "phán quyết đúng hay sai".]
Bạn nam 1:
“Luật đơn giản thôi! Cầu chỉ ai thì người đó chọn: Thành thật hoặc Thử thách. Nếu không trả lời, không thực hiện… thì phải chịu phạt.”
Bạn nữ tóc vàng (nháy mắt nhìn Lyre):
“Hoặc… kể một bí mật thật lớn của mình.”
Lyre:
“…Tôi đang thực sự nghĩ đến cách thiêu rụi quả cầu này.”
Gael:
“Làm đi. Tôi giữ cửa cho.”
[Quả cầu bắt đầu xoay… lấp lánh ánh sáng. Một vệt đỏ dừng lại, chỉ thẳng vào—Gael.]
Bạn nam 2:
“Chà~ học sinh mới. Thành thật hay thử thách?”
Gael (lườm cả đám, rồi thở dài):
“…Thành thật.”
Bạn nữ tóc vàng:
“Cậu đã từng nghĩ Lyre xinh không?”
[Không khí ngưng đọng. Lyre hơi quay đầu.]
Gael chớp mắt. Đỏ mặt một chút.
Gael:
“…Chuyện đó… hỏi câu khác đi.”
Bạn nữ (cười to):
“Lảng tránh tức là có!”
Lyre:
“Lảng tránh tức là không có phản ứng logic để chống lại, nên đúng là có.”
Gael:
“Đó là ngụy biện! Với lại… ai mà không thấy cô có ngoại hình nổi bật, nhưng…”
[Gael lỡ lời, tự đấm trán.]
Bạn nam 1:
“Oooohhh~ vậy là có rồi nha!”
[Lyre quay mặt đi. Tai cô ấy ửng đỏ rất nhẹ. Nhưng miệng vẫn lạnh như băng.]